🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thành phố L không nhộn nhịp, phồn hoa như thành phố A. Ngược lại, ở đây có nhịp sống chậm rãi, tựa như những chiếc lá thả mình trên dòng sông, được dòng nước thong thả đưa đi xa, là một nơi lắng đọng theo thời gian.



Băng qua hành lanh đi đến khu vực phòng tiếp nhận bệnh nhân, lúc đi đến trước cửa phòng bệnh, Tùy An Nhiên có chút chần chừ.



Cô quay đầu nhìn Ôn Cảnh Phạm, nỗi sợ hãi nơi đáy mắt đã bị anh bắt được.



"Vào trong đi." Anh đưa tay ra, giúp cô đẩy cửa ra.



Điều kiện ở phòng đơn tốt hơn rất nhiều, ánh nắng lọt vào từ khung cửa sổ, khiến căn phòng trông sáng sủa và ấm áp hẳn.



Mẹ Tùy sáng nay đã tỉnh lại, trong phòng bệnh lúc này chỉ có một mình bà, yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng hít thở.



Nghe thấy tiếng mở cửa, bà ngẩng đầu lên nhìn, lúc nhìn thấy Tùy An Nhiên đến cũng không có quá bất ngờ, nhưng vẫn có chút vui mừng. Bà nâng người ngồi dậy, nhìn thấy một người đàn ông theo con gái bà bước vào phòng thì cảm thấy kinh ngạc.



"Mẹ." Tùy An Nhiên bước đến ngồi cạnh giường bệnh. Còn chưa kịp mở lời thì mẹ cô An Hâm đã lên tiếng trấn an cô: "Mẹ không sao, sao con không thông báo một tiếng với mẹ mà chạy về đây rồi?"



Tùy An Nhiên lắc đầu, cắn môi không lên tiếng, hốc mắt có chút ửng đỏ.



An Hâm vỗ vỗ tay cô, rồi ngẩng đầu lên nhìn Ôn Cảnh Phạm, áy náy cười: "Chào cậu."



Tùy An

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-toi-khong-yeu-em/3167332/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.