Tùy An Nhiên vẫn đang tập trung tinh thần vào con mèo. Phạm Hy vốn là một con mèo vô cùng kiêu ngạo, ngày thường cũng chỉ gần gũi với anh, nhưng chẳng hiểu sao hôm nay nó lại lấy đầu của mình cọ vào lòng bàn tay của cô.
Ánh nắng xuyên qua tầng mây chiếu vào phòng, đôi mắt màu xanh biếc của Phạm Hy gần như trở nên trong suốt dưới tia nắng.
"An Nhiên." Anh đột nhiên mở miệng gọi tên cô.
Tùy An Nhiên "ừ" một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn anh, trên môi vẫn còn nụ cười chưa dứt, một đôi mắt lấp lánh sáng ngời.
"Nếu như em thấy tiện thì có thể để Phạm Hy ở tạm nhà em vài hôm được không?"
Điều đầu tiên mà Tùy An Nhiên nghĩ đến chính là bảy con cá vàng còn sót lại ở nhà: "... Nó sẽ ăn cá vàng mất."
Ôn Cảnh Phạm ngẩn ra, hẳn là anh đã nhớ ra bể cá vàng ở nhà cô, chợt cười lên: "Chỉ cần em nói với nó không được ăn thì nó sẽ không động vào."
Tính mạng của bảy con cá vàng đã được đảm bảo, nên Tùy An Nhiên liền thoải mái tiếp nhận Phạm Hy. Cô hẹn anh ba giờ chiều mang Phạm Hy đến cho mình rồi nhanh chóng rời khỏi.
Buổi chiều, vào lúc không có việc gì làm, Tùy An Nhiên bắt tay vào tìm hiểu cách nuôi mèo, nghiêm túc đến độ giống như những lần cô học bài thâu đêm trước kì thi.
Gió yên sóng lặng đến lúc tan việc thì nghe Trương Mễ báo tin: "Chu Tiểu Yến đã gửi đơn xin nghỉ việc."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-toi-khong-yeu-em/3167309/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.