🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nội dung tin nhắn của Ôn Cảnh Phạm rất đơn giản: "Tôi đoán ra rồi."



Tùy An Nhiên nhìn nội dung tin nhắn, nở nụ cười. Đột nhiên cô nhớ đến lần gặp gỡ đầu tiên của hai người.



Cuộc gặp gỡ đó là như thế này.



******



Phạm Âm Tự.



Phạm Âm Tự nằm trên một ngọn núi, con đường nhỏ lên núi có chút dốc, đá xanh trải dài, cả đoạn đường quanh co uốn lượn. Ngôi chùa nghiêm trang thấp thoáng giữa hàng cây xanh.



Tường vàng, ngói đỏ, Phạm Âm Tự đứng sừng sững giữa làn sương khói, tựa như tiên cảnh không nhiễm chút bụi trần.



Tiếng chuông chùa từ tòa tháp cổ kính khoan thai truyền đến, Tùy An Nhiên tỉnh giấc, vén rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài, xa xa chân trời đã hừng sáng.



Phạm Âm Tự lưu truyền đến nay đã được trăm năm, hương khói nghi ngút, chưa từng suy yếu, là một nơi tốt để lễ Phật tịnh tâm.



Tùy An Nhiên đã đến đây được vài hôm, sáng sớm cô dùng cơm chay rồi cùng các sư thầy đi lễ Phật niệm kinh, xế chiều thì ở trong phòng chép kinh Phật, bình yên tự tại.



Mấy hôm trước, khi chưa đến Phạm Âm Tự, khắp người cô đau đớn, hệt như một con nhím xù lông về phía gia đình mình. Nhưng sau khi đến đây, những chuyện không vui này đã dần mờ nhạt đi.



Lúc mới bắt đầu chép kinh Phật, Tùy An Nhiên cả đêm đều mơ thấy ác mộng. Trong giấc mơ, tất cả mọi giác quan đều rõ rệt như thực, giống như cô đang tự mình trải qua vậy,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-toi-khong-yeu-em/3167301/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.