Chưa bao giờ có một khắc như bây giờ vậy, Tư Ninh có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh nhảy bùm bụp của trái tim mình. Đầu óc hình như cũng rung động cùng tần suất. Trong đầu của cô hiện lên tình cảnh họ Lục nhìn thấy Hữu Hữu. Một cảnh hỗn độn, một người đàn ông đã từng ở tù sẽ đối đãi với con của mình như thế nào?
Tư Ninh nhớ rất rõ ràng, năm đó chính người đàn ông này bức mình đi sanh non. Khi đó Tư Ninh đã hạ quyết tâm: con trai mình cùng tên họ Lục không có quan hệ. Con mình họ Tả, chỉ là con của mình mình.
Ánh mắt Tư Ninh từ từ bình tĩnh, cô nhoẻn miệng cười: “Thật kì quái, đây chỉ là vết rạn da sau khi có thai.”
Hầu kết của Lục Lệ Thành chuyển động, hắn hô hấp có một chút khó khăn. Một tay từ từ ôm lấy bả vai của Tư Ninh, dùng sức đưa cô vào trong ngực, tiếng nói trầm thấp đau thương: “Em, cái nha đầu này! Những năm nay một mình em mang theo đứa nhỏ thật cực khổ.”
Một góc trái tim bỗng buông lỏng. Câu nói kia quả thật chạm tới trái tim của cô. Bỏ học, chưa kết hôn mà có con, rời nhà trốn đi... có thể nói mấy năm nay, kinh nghiệm, biến cố, bất hạnh cũng do đó mà nên. Chẳng qua là cô chưa bao giờ hối hận. Tuổi trẻ khinh cuồng có lúc phạm sai lầm, cũng làm cho chính mình ăn không ít khổ cực, nhưng may mắn là cô có một đứa con trai đáng yêu,đem đến cho cô dũng khí. Cho nên cô không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-toi-ket-hon/1299164/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.