Bên trong xe, mặt người đàn ông mặc áo sơ mi màu đen, đeo kính râm có chút lạnh. Màn vừa rồi trong quán cà phê làm anh phiền não. Anh không phải chính nhân quân tử, nhưng trong người không tránh khỏi có chút khí phách anh hùng. Ví dụ như khi thấy kẻ mặt người dạ thú thì muốn dùng đến nắm đấm. Lúc còn trẻ, anh cũng đã từng động thủ. Nhưng về sau thì thấy rằng động thủ không giải quyết được vấn đề, ngược lại còn rước thêm phiền toái. Chính vì vậy, anh về sau không dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề nữa mà dùng phương pháp vu hồi, tỉ như lúc vừa rồi vậy.
Một lát sau, cửa xe được mở ra. Lái xe mở cửa cho Tả Tư Ninh ngồi vào. Đôi mắt sau chiếc kính râm quét một vòng trên người Tư Ninh, ánh mắt tối dần. Vừa rồi ngồi ở xa không thấy rõ, hiện tại ở khoảng cách gần anh mới rõ hóa ra cô ăn mặc lộ liễu đến như vậy. Khó trách tại sao tên đàn ông kia lại thò tay ra. Mặc loại quần áo như khỏa thân thế này thì có khác gì nói với đàn ông rằng: “Mặc cho người thu xếp.”
Nghĩ tới đây, anh không vui, cho lái xe lập tức lái xe rời đi.
Tả Tư Ninh nhìn xuống cánh tay anh, chiếc nhẫn bạc kia vẫn cực kì chói mắt. Cô mở nụ cười, nguyên lai là anh. Tại giờ khắc đó, tâm tình rốt cục có thể thả lỏng, cô tựa ra sau, nhắm mắt lại, yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Trên xe rất yên tĩnh, mãi cho đến khi xe dừng lại trước cửa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-toi-ket-hon/1299158/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.