***
Trong bóng đêm, người đàn ông mặc áo blouse trắng ngồi đó nhìn ngắm gương mặt tái xanh của cô mà đau lòng, anh thành thục cúi người xuống lấy chiếc hộp đen huyền lên rồi mở ra, những chiếc lọ thủy tinh đầy màu sắc toát lên từng màu sắc sảo vô cùng.
Anh đưa tay kéo cái hộc nhỏ
ra, ống kim tiêm nhỏ xuất hiện như mang theo bên người mùi thuốc khử trùng thanh nhẹ.
Anh cầm ống tiêm lên, lấy thuốc xong, khi sắp gim mũi kim vào động mạch của Tiểu Tinh, anh nhẹ nhàng vỗ đầu cô, ngón tay mang theo chút ấm áp xoa nhẹ đôi mài đang nhíu chặt lại vì đau đớn, “Ngoan, tiêm một mũi thôi, anh biết em sợ đau, nhưng cũng phải tiêm, nếu không sẽ rất nguy hiểm.”
Chất giọng dỗ dành mang theo chút cưng chiều, nhẹ nhàng và ấm áp thế, nhưng đôi mi cô vẫn không giãn ra, gương mặt thanh tú toát lên nét khó chịu vô cùng.
Khi mũi kim nhọn gim vào da thịt cô Tiêu Tinh đau đớn rên lên, mồ hôi lạnh túa ra đầy trán, thuốc dần dần được đưa vào cơ thể, nhưng vẻ đau đớn của cô lại ngày càng tăng không ngừng.
Anh rút kim ra, đưa tay lau những giọt mồ hôi vươn đầy trên mặt cô rồi xoay người bước về phía cửa.
Đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của người đàn ông đứng bên ngoài, anh cũng chỉ bình tĩnh như không mà đối mặt.
“Đêm hôm khuya thế này anh vào phòng tôi, ôm vợ tôi, còn dám đứng trước mặt tôi không sợ tôi đập anh một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-the-than-khong-co-tinh-yeu/1871941/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.