Hàn Ninh nhìn màn hình điện thoại hiện lên hai chữ ‘sếp lớn’ liền biết thế nào cũng bị mắng cho té tát, cô nhìn Hứa Mặc, anh cũng đang nhìn cô với ánh mắt rất chi là vô tội, hai người cứ như vậy một lúc lâu, nhìn anh xua tay như xua vịt mới uy hiếp nhìn Hứa Mặc một cái rồi nhấn nút nghe.
“Đang ở đâu?” - giọng nói của đối phương rất lạnh lùng
Cô đánh mạnh cái tay đang luồn vào áo mình rồi mới nói:
“Con ở bên ngoài...”
“Hàn Ninh, Hàn tiểu thư, sếp Hàn, cô cũng quá giỏi đi” - Hàn phu nhân nói, bắt đầu một bài ca bất hủ - “Có phải lớn rồi nên muốn làm gì thì làm không hả, cô nghĩ tôi dễ dàng bị cô xuay như chong chóng thế à? Hứ, bây giờ cô không coi bà già này ra gì đúng không, đừng tưởng lớn rồi, có thể kiếm tiền rồi thì có thể coi thường tôi nhá”
Hàn Ninh hất móng vuốt đang đụng vào đùi cô, giải thích:
“Mẹ, con không có, con...”
“Đừng nói nữa” - Đối phương cắt ngang - “Cô nhất định phải muốn tôi mất mặt trước người ta hả? Hàn tiểu thư, cô nghĩ cái gì thế? cô không muốn đi xem mặt thì tôi cũng không thể ép cô, có phải cô triệt để muốn tôi không nhấc đầu lên được đúng không?”
“Mẹ, nghe con giải thích đã, chuyện không phải như mẹ nghĩ đâu...” - Còn chưa nói xong, một vật mềm mại ấm ấm trượt trên cổ cô khiến Hàn Nình nổi đóa, tát một cái rõ to lên mặt của ai kia, đẩy người ta ra ngồi dậy - “Con...”
“Ấy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-thanh-mai-truc-ma-khong-the-yeu/559267/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.