Hàn Ninh khi tỉnh dậy chỉ cảm thấy đầu đau vô cùng,dạ dày trống rỗng cồn cào cực kì khó chịu. Cô ngồi dậy, hai tay đỡ lấy đầu, nhớ lại cảnh hôm qua mình uống rượu điên cuồng cỡ nào, Hàn Ninh hối hận không thôi. Kết quả của việc tùy hứng là đầu đau như thế này đây.
Bỗng nhiên cửa phòng mở ra, Hàn Ninh ngẩng đầu nhìn, rồi giật bắn cả người. Hứa Mặc đứng trước cửa phòng nhìn cô, mỉm cười rồi bước lại gần.
“Tỉnh rồi hả? Mình nấu cháo cho cậu rồi, đánh răng đi rồi ăn cho đỡ khó chịu”.
Thấy Hàn Ninh vẫn ngốc lăng tại chỗ, anh bước lại gần xoa đầu cô: “Còn đứng ngốc đó làm gì? khó chịu ở chỗ nào sao? Có cần gọi bác sĩ không?”
Anh nói một tràng dài mà cô không phản ứng lại, mãi lâu sau mới nói: “Hứa Mặc, cậu ở đây làm gì?”
“Còn làm gì?” anh cười như không cười nhìn cô- “Mình còn muốn hỏi cậu, tối hôm qua cậu đã làm gì thế?”
Cô theo bản năng trốn tránh: “Không có gì”
“Không có gì? không có gì mà uống rượu say đến nỗi suýt nữa phải đi rửa ruột?”-anh tức giận nhìn cô.
Hàn Ninh im lặng.
Hứa Mặc thở dài, giọng anh mềm xuống: “Được rồi, đừng giận nữa, là tớ không tốt, hôm qua lỡ hẹn với cậu. Nhưng lần sau đừng như thế nữa được không? cậu muốn mắng tớ, đánh tớ cũng được, có chuyện gì thì cứ nói ra, đừng tự hành hạ bản thân mình như thế nữa. Được không?”
Cô mím môi, khống chế sự chua xót trong lòng, nói ra thì được chuyện gì? nói ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-thanh-mai-truc-ma-khong-the-yeu/263553/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.