Lưu nhị công tử bấy giờ mới phản ứng lại muốn đứng dậy đánh nhau, nhưng chân gã như bị thứ gì đó vô hình trói chặt dưới đất. Gã chỉ có thể chửi ầm lên: "M* nó ngươi nói cái quái gì vậy? Đồ của ta đến lượt ngươi quản sao? Ngươi biết ta là ai không? Hừ! Loại thấp kém đầu đường như ngươi làm sao biết được gia tộc ta lớn mạnh như nào... Cũng phải, chưa thấy món đồ nào đẹp như vậy liền muốn cướp của ta... Hừ hừ, ngươi biết nó đáng giá bao nhiêu không?"
(@ Tiểu Ngũ:
Đúng lúc này, Mộc Liên vẫn luôn im lặng đứng nhìn Phù Uyên bỗng nhỏ giọng lên tiếng với y: "Thiếu gia, hay là để ta xử lí gã?"
Phù Uyên ngẩn ra một chốc, sau đó khẽ cười gật đầu.
Mộc Liên nở nụ cười xinh đẹp rồi bẻ khớp tay răng rắc, đi tới xách cổ Lưu nhị công tử lên, không nói một lời lôi ra ngoài. Nói là bắt cóc công khai cũng không ngoa. Mà Lưu nhị công tử không thể phản kháng chút nào hết, bị lôi xềnh xệch đi chỉ có thể chửi ầm lên: "Các người chán sống rồi sao? Cha ta sẽ không tha cho các ngươi, đại ca ta là người của Vô Cực tiên tông, các ngươi..."
Mộc Liên tiên tử rất dứt khoát đánh Lưu nhị công tử ngất xỉu. Gã hôn mê thì sẽ im lặng khiến người ta bớt nhức đầu.
Phù Uyên đuổi theo sau Mộc Liên, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-ta-rat-yeu-su-ton/2900623/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.