Edit: Sally Băng Băng 
Beta: Linh Âm Huyết Vũ 
Hạ Nghi, Hàn Tuyết cùng dừng hành động, hướng nhìn đến chỗ đánh nhau, mà hai mắt sáng rỡ, Nguyệt Băng nhìn mà lắc đầu chán nản, hai cái người này sợ là đã đánh nhau tới nghiền rồi, còn chúng thú trong rừng Phong Yêu vừa thấy các nàng là chạy trối chết trối đi. 
Vậy cũng hiểu tại sao rồi. 
Vì các nàng quá dã man, quá bạo lực. 
Mỗi lần luyện tập mà không có ai luyện chung là lấy đám yêu thú kia làm bia đỡ để luyện tập, vả lại là hai người các nàng lại khác hệ mà không phải là cùng hệ, nên không thể luyện chung được, còn cho dù luyện chung đi nữa thì sẽ nương tay cho vì không muốn làm đối phương bị thương, nên không thể pháp huy toàn bộ sức mạnh của chính mình có. 
Giờ đây, yêu thú vừa thấy các nàng như thấy ma như thấy quỷ, cứ cấm đầu chạy trối chết trốn ra xa, thành ra các yêu thú vừa thấy các nàng liền tránh xa mấy dặm, nên vừa thấy có người đáng nhau thì chắc chắn thực lực không yếu. 
Hạ Nghi cùng Hàn Tuyết đồng thời quay đầu nhìn chằm chằm cái người đang thẫn thờ ngồi bên dưới gốc cây to kia. 
Nguyệt Băng cơ hồ cảm thấy có hai đạo ánh mắt nóng hổi đang nhìn chằm chằm vào nàng, nàng không cần quay đầu lại nhìn cũng đoán ra được là ai, nàng đã cố ý giả câm giả điếc không biết gì quay đầu ra chỗ khác rồi, vậy mà cũng không thoát, lại quay lại nhìn qua chỗ đang quyết liệt đánh nhau, rồi lại nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-ta-la-phe-vat/1000/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.