Sáng hôm sau, Liễu Dương Dương mang một thân đau nhức lên lớp, chờ đợi cô lại là khuôn mặt hung ác của một trong những đàn em của Nghiêu Ngạc Ly trong lớp - Tần Tranh.
"Là cậu đúng không? Là cậu làm đúng không?"
Cô chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì hắn ta đã xách cổ áo cô lên, chất vấn.
"Cậu có ý gì? Buông ra"
"Có ý gì? Cậu tự xem đi "
Hắn ta lôi cô đến trước bàn học của mình, chỉ xuống.
Cô nhíu mày nhìn, chỉ thấy cái bàn đã bị một thứ gì đó sắc nhọn cứa đầy mặt, còn bị bôi lên 1 thứ màu mực xấu xí, ghế cũng không còn nguyên vẹn nữa. Nhìn qua cũng biết chuyện gì xảy ra.
"Tôi không làm". Liễu Dương Dương nói thẳng.
"Không làm? Chiều hôm qua rõ rằng mình cậu ở lại trực nhật, cậu không làm thì ai làm nữa, còn giảo biện"
Tần Tranh rất chắc chắn nói, khuôn mặt lộ vẻ hung ác.
"Chỉ dựa vào cái này mà đã chỉ định tôi làm? Cậu có bằng chứng không?"
"Cái đó còn chưa tính là bằng chứng sao?
"Cậu là đầu heo sao?"
Liễu Dương Dương nhìn Tần Tranh bằng ánh mắt nghi ngờ. Chưa kịp để hắn phát tác thì cô lại nói tiếp.
"Không có bằng chứng mà đã quy tội tôi?chỉ vì tôi ở lại lớp sau cùng nên tôi làm....? Mà nếu nói là tôi làm, vậy vì sao tôi lại làm vậy? Tôi với cậu có thù oán với nhau sao? Cậu cướp bạn....gái tôi sao? Nếu tôi nhớ không nhầm, trong tuần này tôi chỉ phát sinh chuyện với Nghiêu Ngạc Ly mà thôi, muốn trả thù thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-nam-sinh-khong-lam-hoa-khoi/18912/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.