*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì trong đầu toàn nghĩ chuyện linh tinh, nên trứng gà xào hôm nay bị cháy một ít.
Nhậm Tử Tuyền có chút tội lỗi nhìn cục cưng đang ăn đến vui vẻ, cậu cẩn thận gỡ bỏ phần cháy cho vào bát thằng bé, trước khi ngủ còn cho uống một cốc sữa.
“Nhóc thật hạnh phúc, mặc dù mẹ nhóc chạy mất nhưng nhóc vẫn còn có người hầu hạ…” Tử Tuyền vừa nghĩ lại nở nụ cười, kỳ thật không cần lo lắng, sau này mình đi rồi vẫn còn nhiều người chờ đón thằng bé mà, không biết bao nhiêu người muốn hầu hạ tiểu hoàng đế này đâu.
Ngày mai là cuối tuần hiếm có của cấp ba, sau khi Nhậm Tử Tuyền dụ Tiêu thiếu gia đi ngủ thì vào phòng tắm.
Tắm sạch sẽ một hồi, mọi phiền muộn như trôi đi theo dòng nước, Nhậm Tử Tuyền mặc quần lót thần thanh khí sảng đi ra, phát hiện đèn trong phòng ngủ của Tiêu Trí sáng lên.
“Anh, trở về rồi?” Bởi vì ôm lấy hoài nghi, khi nói chuyện đầu lưỡi Nhậm Tử Tuyền có chút líu lại.
“Ừ.” Tiêu Trí lật tờ báo trên tay, “Buổi chiều ăn gì không?”
Nhậm Tử Tuyền nuốt một ngụm nước miếng: “Đã ăn… Cái đó, anh rể, tôi có việc hỏi anh.”
“Sao?”
Nhậm Tử Tuyền ấp úng nửa ngày mới lên tiếng: “Anh và thư ký của anh… Không có chuyện gì chứ?”
Hỏi ra rồi, hỏi ra rồi… thời khắc phát hiện chân tướng đã tới!
Tiêu Trí quá ba giây mới phản ứng lại được tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-nam-nhan-khong-the-lam-me/78131/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.