“Tư Huy ~ buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi!” Liên Vũ Phi cười dài quấn lấy cánh tay Tư Huy, cho Nhậm Tử Tuyền một ánh mắt.
── trọng sắc khinh bạn nha trọng sắc khinh bạn!
Nhậm Tử Tuyền tự giác lui từng bước ra sau, mỉm cười: “Tớ còn có việc, đi trước ha!”
Trên đầu Tư Huy vạch xuống mấy đạo hắc tuyến: “Này, buổi trưa cậu có thể có việc gì? Cùng nhau ăn cơm…”
Lời còn chưa nói hết, Nhậm Tử Tuyền đã đi xa.
… luôn như vậy.
Liên Vũ Phi lè lưỡi, “Không thích ăn cơm riêng với tớ à?”
Tư Huy nhíu mày vẻ mặt khó xử: “Cũng không phải…”
“Được rồi nói giỡn thôi, đi đi! Đi ăn sườn nướng!” Cô nàng tỏ vẻ hào phóng kéo lấy Tư Huy, trong lòng lại khẩn trương giống như nổi trống.
Cuối cùng, có thể đứng cùng cậu ấy gần như vậy…
Nhậm Tử Tuyền trở lại ký túc xá lấy ra lương khô một ngày trước đã dự trữ ── một cái bánh mỳ, vừa cắn vừa liên hệ với đại bản doanh Nhậm gia.
Hôn lễ của bà chị vào ngày mốt, cậu đã xin nghỉ, sẽ chờ Tiêu Trí đến đón người.
Tiếng Nhậm Tử Giai không che giấu được vui vẻ, cô dường như đang ở cửa hàng áo cưới nhận điện thoại của em trai, Tử Tuyền thậm chí nghe thấy tiếng Lương Phàm Sinh không ngừng khen Tử Giai xinh đẹp.
── ha, đây chính là chị gái của cậu, sao có thể không xinh đẹp?
Nhậm Tử Tuyền đột nhiên hồi tưởng lại thời gian bản thân còn cùng cha mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-nam-nhan-khong-the-lam-me/1954794/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.