Văn Thao cũng đang ngồi cùng bọn họ xem đánh bài, tay cậu ta chống cằm, đôi mắt như lóe ánh sao: “Có gì nói nấy đi, nhưng mà Lâm hotboy đẹp thật á.”
“Có đẹp cũng vậy thôi, người ta ở trung học số 2.”
“Sao tầm nhìn cậu hạn hẹp thế? Cuối cùng Phó Sâm cũng bị bắt, nên bây giờ Lâm hotboy cũng có thể xem là người của chúng ta rồi.”
“Vậy thì chứng tỏ được điều gì?”
“Điều gì?”
“Không phải đóa hoa lạnh lùng không biết yêu, mà phải có một người xứng đôi với người ta mới được.”
Viên Viên tổng kết lại: “Không tìm được người xứng đôi vừa lứa, chẳng lẽ lại tìm trong cái đám xấu đau xấu đớn như chúng ta à?”
Nghe vậy, đám người đang đánh bài cũng bật cười thành tiếng.
Những người đang đứng ở bàn phục vụ của 12-1 giờ này, tay thì vờ như đang làm việc của mình, nhưng mục đích thật sự của bọn họ là rình xem người ta chim chuột.
Lâm Tẫn và Phó Sâm ngồi sát bên nhau, còn trò chuyện vài câu.
Lâm Tẫn: “Mọi người trong lớp anh ai cũng dễ gần.”
Phó Sâm gật đầu đồng ý. Tính tình hắn rất quái gở, vậy nên hắn gần như cô độc suốt ba năm cấp 2, vậy nên điều khiến hắn ngạc nhiên chính là bản thân mình có thể nói chuyện với tất cả mọi người trong lớp.
Lâm Tẫn vừa đánh mắt sang nhìn một cái, trực giác cậu mách bảo rằng người bên cạnh hơi quen mắt, nghi hoặc hỏi: “Tiết Duệ?”
Tiết Duệ gật đầu: “Là tôi.”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-enigma-va-omega-khong-the-ben-nhau/2917824/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.