Liên tiếp vài ngày thicử làm cho tiểu Tô Nhiên vốn dĩ còn có chút trì độn lại càng trợnmắt há hốc mồm nửa ngày đối với tin nhắn trong điện thoại di độngđến từ một vị đại thần nào nó.
[Cậu ở trường sao? Cótiện không, gặp mặt chút đi.]
Này, này, rốt cục là tìnhhuống gì a.
Đại thần đến C thị??Không có khả năng, anh ấy không phải ở B thị sao, B thị cách nơi nàyrất xa nha.
Gửi lầm rồi? Ừ, cũng cóthể. Đại thần cũng không phải vạn năng, nói không chừng cũng có lúcmơ hồ.
Say rượu?? Ừ, cũng, cũngcó thể.
Phục hồi tinh thần lại,trong đầu liên tiếp nhảy ra mấy loại phán đoán, tiểu Tô Nhiên một bêncau mày buồn bực, nhưng một bên vẫn là không quên ngoan ngoãn nhấc taysoạn tin trả lời.
[Học trưởng, cái kia, tôilà Tô Nhiên. Anh có phải hay không, gửi lầm tin nhắn?]
Tin nhắn gửi đi hơn mườiphút vẫn chưa có trả lời, Tô Nhiên đối với hành động xiết chặt điệnthoại đến toát mồ hôi của mình hơi hơi nhếch miệng cười.
Quả nhiên là gửi lầmrồi sao.
Thật tốt đã nghĩ đến khảnăng này, hắc hắc, cũng không có gì để cảm thấy buồn bã.
Nghĩ như vậy, di độngtrong tay đột nhiên rung động, truyền đến bên tai cả người vẫn còn hốthoảng, sau đó liền nghe thấy giữa bối cảnh tiếng động ồn ào xungquanh, âm thanh của người kia vô cùng rõ ràng vang lên.
“Alo, Tiểu Nhiên. Vừa nãyngười đông quá, không tiện gọi điện thoại.”
“... Học trưởng?” Cho dùnghe thấy âm thanh vẫn cảm thấy có chút không chân thực.
“Tôi mới ra khỏi nhà ga Cthị.” Tô Nhiên nghe thấy người bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-cv-khong-the-cua/45576/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.