[Phòng ngủ của Tô Nhiên]
“Tô Nhiên a, lần trước màymua quyển đã ném chỗ nào rồi? Cho tao mượn xemmột chút, nhanh lên.” Trình Ngạn Thần từ trên giường thò đầu ra, nói.
Tô Nhiên cau mày suy nghĩmột chút, sau đó quay đầu lại, buông quả táo đã bị cắn một cái,nghiêm túc hỏi lại: “Cái kia, không phải mày đã mượn rồi sao?”
“Không phải đâu người anh em,ông đây ngay cả bìa quyển sách kia cũng chưa sờ qua nữa!” Trình NgạnThần trở mình xem thường một cái.
“... A, là như vậy a.”Lại một lần nữa thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
...
Trình Ngạn Thần vừathấy phản ứng này, đương nhiên đã thành thói quen, bình tĩnh đónnhận.
Tốt lắm, xác định trămphần trăm kiểu này bạn trẻ Tô Nhiên vẻ mặt vô tội khuôn mặt tinhkhiết thuần lương lại một lần nữa đem sách của mình cho mượn rồi sauđó quên luôn ở biển người mờ mịt.
Trình Ngạn Thần đốidiện trần nhà liên tục trở mình xem thường năm lần, lúc sau nhịnkhông được liền nói, “Tao nói này, Tô công tử, Tô bạn học, Tô tài tử,Tô dở hơi, mày hẳn đã đem dung lượng não toàn bộ dành cho bài vở vàhọc tập hết rồi hay sao mà đáng thương đến mức không có chút xíunào khả năng tự gánh vác cuộc sống vậy hả? Quên trước quên sau thếnày, mày mà tham gia kỷ lục Guiness thế giới về quên nhanh nhất chắc chắnsẽ giành chiến thắng a! Đừng có làm tao nghĩ mày cố ý như thế đểgây ấn tượng với các giáo viên nữ được không?
“Tao không có.” Phản bácthực nhanh chóng, ngữ khí thực ủy khuất.
“Không có cái gì? Khôngcó dung lượng não?”
“Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-cv-khong-the-cua/45564/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.