Trong ngôinhà được thiết kế theo phong cách Trung - Nhật vang lên mộttiếng hét thất thanh, trong trẻo, không khác gì bị chọc tiếtcả
“ Ááá.... “
Nối tiếp nó là hoàng loạt tiếng “ Rầm.. Rầm.. “ phát ra từ đôi chân nhỏ nhắn của ai đó
“ Khải caa, sao anh không gọi em dậy!? “
Ta đang rất vội vàng, lại rất bực mình vì ai đó đang rất annhàn ngồi xem tivi, tay còn thì đưa lên để bịt lỗ tai lại. Lạinói, ta đi nhanh quá, biến một bước thành hai, khiến mông mộtlần nữa có dịp nở hoa
“ Uida. Đau quá! “
Thấy ta bịtrượt chân té cầu thang, anh quăng luôn cái remove sang một bên,mặt hốt hoảng chạy lại chỗ cầu thang, buông lời mắng một câu: “ Đồ hậu đậu! “
Ta bất mãn
“ Còn mắng em được! Cái mặt anh cũng nhăn còn hơn cả khỉ ăn ớt rồi kìa!!! “
Nghe xong anh liền cười. Vẫn còn cãi lí được thì xem ra là khôngcó vấn đề gì đâu! Nghĩ vậy liền vươn tay ra cốc trán ta mộtcái, ấm áp nói
“ Biết rõ là anh lo cho em mà! “
Ta bị cốc đầu nhưng cũng không làm được gì, liền ôm hận quay qua liếc xéo người bên cạnh một cái
“ Cũng tại anh không chịu gọi em dậy. Bây giờ sao kịp đi mua nguyên liệu về làm bánh đây! “
Khẽ vuốt đôi chân mày đang nhíu lại của ta, anh giải thích
“ Anh thấy em mệt nên không nỡ đánh thức em dậy. Trong lúc em ngủ thì anh đã đi mua nguyên liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-banh-kem-chi-co-vi-ngot-ca-dam-nam-nhan-cac-nguoi-hoi-han-cung-da-muon-roi/2134025/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.