* Nói cá cược chứ thực chất là “ cá độ “!! *
----------------------------------------------------------------------------------
“ Cạch “ _ ta đặt đĩa bánh vừa mới làm xuống bàn. Sau đó ngồi xuống đối diện với anh
“ Nè! Nè! Em đã làm gì nên tội mà giờ anh trưng cái bộ mặtnhăn hơn khỉ ăn ớt ấy cho em coi hả? “ . Hả?! Hả!? Hả?!
“ ... “
“ Đừng nói với em là vụ lúc nãy nha~ Trời ạ! Anh đúng là đồ nhỏ mọn! “ _ ta chu môi, tỏ vẻ bất mãn
“ Hứ! “ _ anh giựt chiếc nĩa lên, hung hăng lấy bánh ăn một cách ' lưu manh '. Mắt thì cứ liếc liếc ta
“ Em biết em đệp. Anh cứ liếc vậy làm người ta mắc cỡ nha!!! “
Ta tỏ vẻ thẹn thùng. Đặc biệt khuyến mãi thêm cho anh một cái nhìn đầy “ quyến rũ “ *mắt chớp chớp*
“ Phụtt!! Khụ! Khụ..!! “ *ra sức vừa vỗ ngực vừa ho*
“ Ấy ấy bình tĩnh, bình tĩnh nha. Này, em cất công làm trà làm bánh mời anh mà thái độ anh như vậy ấy hả? “
Ta hờn à nha~
Ho một hồi cũng ngừng, lấy lại sắc mặt bình tĩnh, anh cầm ly trà lên uống
“ Phải rồi~ Em đẹp lắm~... “
“ Tất nhiên “ _ *tự tin hất tóc*
“ ... Giống Đông Thi. Hắc hắc “ _ *liếc liếc*
“ ... “ . Hắc tuyến chảy dài
“ Phụt! Hưa hưa! Nhìn cái mặt em tếu quá! Haha! “
“ ... “
Hừ. Cười chi mô mà lắm thệ. Vương Tuấn Khải, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-banh-kem-chi-co-vi-ngot-ca-dam-nam-nhan-cac-nguoi-hoi-han-cung-da-muon-roi/2134020/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.