Nắng sớm rực rỡ từ cửa sổ tiến vào, bên ngoài truyền đến tiếng chim chi chi tra tra kêu. Thân Đồ Bách Nho kéo chặt khăn trùm đầu, phủ thêm áo khoác, đẩy cửa phòng chậm rãi đi ra ngoài.
Miêu Tuyết Khanh đứng ở ngoài cửa, xem bộ dáng chờ đợi đã lâu.
“Sư phụ.” – Miêu Tuyết Khanh vái chào.
“Xin lỗi, chờ đã rất lâu sao?”
“Không có.”
“Vậy chúng ta đi thôi, những khách nhân cũng mau tới rồi.” – Thân Đồ Bách Nho đi vài bước, lại phát hiện Miêu Tuyết Khanh chưa cùng đi lên.
“Làm sao vậy?” – Hắn lộn trở lại, Miêu Tuyết Khanh cúi đầu, khó khăn mà mở miệng:
“Sư phụ, ta không đi tham gia có thể chứ?”
Thân Đồ Bách Nho không có lộ ra vẻ mặt bất ngờ, mà là thông cảm hỏi: “Ngươi là sợ hãi gặp phải Hạ Hầu Huân sao?”
“Ân…” Miêu Tuyết Khanh biết được Hạ Hầu Huân cũng nằm trong danh sách tham dự thọ tiệc lần này, tự mình hôm nay đi tham gia yến hội, nhất định sẽ gặp phải y.
“Ngươi đừng lo lắng, có vi sư cùng sư công, chúng ta quyết không để y thương tổn ngươi.”
Miêu Tuyết Khanh lắc đầu: “Sư công hiếm khi cử hành thọ tiệc, ta không nghĩ cho hắn thêm phiền toái…”
Hắn nói cũng có đạo lý, Thân Đồ Bách Nho không muốn miễn cưỡng hắn, khẽ thở dài: “Tốt lắm.Ta sẽ nói với sư công ngươi.”
“Xin lỗi, sư phụ…” – Miêu Tuyết Khanh khó nén trong lòng xin lỗi.
“Đừng lo, vậy ngươi nhân tiện đợi ở chỗ này nghỉ ngơi đi.”
“Ân… Sư phụ, ta nghĩ lại đi tìm tên khất cái ngày hôm qua.”
“Ân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-no-he-liet-tuyet-no-nhi/204291/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.