*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mây đen tụ lại trên đỉnh núi, tựa hồ không có dấu hiệu tán đi. Sáng sớm, mặt trời vẫn chưa ló dạng, bầu trời âm u lất phất mưa nhỏ.
Mưa bụi bao phủ Sơn Thần Lĩnh xanh biếc, xa xa giống như một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp.
Lãnh Khải Chi tỉnh lại không lâu, đã bị Bùi Sĩ Kiệt hưng trí bừng bừng kéo đến bên cạnh ao trong lương đình, bảo là muốn cùng hắn đánh cờ. Lãnh Khải Chi lắc đầu: “Ta không biết chơi.”
“Không thành vấn đề a, ta dạy cho ngươi, rất dễ.”
Trên bàn bày một ấm trà lài thơm ngát, vài dĩa điểm tâm, hai người mặt đối mặt ngồi ở bàn đá. Bùi Sĩ Kiệt đơn giản dạy hắn một lần, song phương đều tự lấy quân cờ, thi nhau tấn công như vũ bão.
“Đúng rồi, Tiểu Chi, ngươi họ gì?” Bùi Sĩ Kiệt điềm nhiên hỏi.
“Ta họ Kim.” Lãnh Khải Chi nói ra họ giả: “Người trong thôn thường gọi ta A Kim.”
“Ngươi kêu 『 Kim Khải Chi 』?”
“Ân, đúng vậy a…”
“Niệm ra có điểm trúc trắc.”
“Vậy sao? Nghe hay mà…”
“Ngươi nhà ở đâu?”
“Ở Đàm Hương, Lạc Thành… Ngươi làm gì hỏi ta nhiều như vậy?”
“Ta muốn hiểu rõ ngươi a.”
Đang nói, một thanh y mỹ nữ cùng hai nha hoàn chậm rãi đi tới. Một nha hoàn dìu nàng, nha hoàn còn lại hai tay cầm một hạp đựng thức ăn.
Lãnh Khải Chi tò mò nhìn các nàng, mỹ nữ kia đối Bùi Sĩ Kiệt khẽ khom người, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-no-he-liet-lanh-no-nhi/1290937/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.