“...Thay mặt gia đình, xin chúc mọi người có một buổi tối giáng sinh thật ấm áp. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe...”
Đình Luân nói xong, trả micro lại cho người dẫn chương trình,khẽ cúi đầu nhận những tràng pháo tay vang lên như sấm dội của mọi người. Hắn gật đầu hài lòng, tiến về chiếc bàn cạnh sân khấu, trên đường đi lúc lướt qua người phục vụ đang lịch thiệp rót từng ly rượu, hắn nâng tay chọn một cốc coktail , thong dong bước đến đặt vào tay Băng Thanh, trầm ấm cất giọng, “Uống đi, loại này nhẹ, rất phù hợp với phụ nữ”
Băng Thanh nhận lấy, khẽ nhấp một ngụm không giấu nổi tán thưởng, “Đúng là ngon thật”
Đình Luân ngồi xuống đối diện, rót một ly vang Pháp đưa lên nhấp môi, mùi vị thơm ngát phảng phất vào không gian, một khắc sau hắn lên tiếng, “Lát nữa tôi có món quà muốn tặng cô”
Băng Thanh hai mắt mở lớn, đôi mi thanh tú khẽ chớp chớp, “Cậu mà cũng phóng khoáng thế à?”
Hắn tặng quà cho cô à? Có kẻ ngốc mới tin. Hắn không gây phiền phức cô đã cảm ơn tám đời tổ tiên nhà hắn lắm rồi!
Nói xong, cô âm thầm ôm miệng, thoáng đảo mắt, giấu nhẹm đi vẻ thất thố của mình. Cô đã phạm sai lầm nghiêm trọng... đó là dám cả gan chọc vào thể diện của một người đàn ông... Đang còn nghĩ nên nói gì để lấp liếm sự thật thì một dự cảm chẳng lành ập đến khiến tâm tư Băng Thanh nổi lên một hồi khẩn trương...
Tuân theo phản xạ có điều kiện, Băng Thanh quay đầu...
“Ầm”- Âm thanh bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-no-ai-mot-loi-giai-thich/1489460/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.