Bên trong thư phòng thuốc lá lượn lờ, không gian lớn như vậy, trừ bỏ mấy quyển sách cổ ở ngoài, bắt mắt nhất vẫn là tấm chính giữa bạc tạo lông chồn lớn nằm trên chiếc giường lấy gỗ hồng đàn chế thành.
Tuyên Hòa không nhanh không chậm đi tới, không khỏi cười cười, rốt cuộc là mình lại đi đến thư phòng a!
Chứng kiến người đang chợp mắt trên giường ngủ, hắn biết mình đã không tìm lầm chỗ.
“Ai bảo ngươi vào, Tứ ca.” Bốc Lên Ca không ngẩng đầu lên nói.
“Vâng, ta chính là bản thân không mời mà tự đến.” Tuyên Hòa cười nói.
“Ý của tứ ca là quý phủ của ta canh phòng không đủ xâm nghiêm! Xem ra phải hảo hảo chỉnh lí lại mới được.”
“Đừng, tất cả là ta không mời mà đến, đừng trách bọn họ.”
“Chính là vì vậy lại càng phải chỉnh lí một phen. Trong phủ lớn như vậy thế nhưng không một người thông báo ta có tứ hoàng tử vĩ đại đến dò hỏi…” Bốc Lên Ca mở mắt ra, miễn cưỡng cười cười “Chậc chậc, như vậy ta ngay cả thời gian ẩn trốn cũng không có.”
“Ngũ đệ a, ngươi cũng không muốn, ngươi mới ở đây người dưới ngươi ai dám đi vào quấy rầy ngươi.” Tuyên Hòa cười nói.
“Lần sau ta sẽ nhớ rõ phân phó bọn hắn, phàm là đông hoàng tử với người bình thường giống nhau ngăn cản bên ngoài, có người xông vào đều phải trải qua thông báo, trực tiếp xử trí ngay tại chỗ!”
“Ngũ đệ…” Tuyên Hòa cười khổ.
Tuyên Hòa nhìn Bốc Lên Ca trước mặt, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhu-xuan-phong/3303896/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.