(5)
"Nếu anh ta đã mềm lòng không giết Ái Nhĩ, vậy đoạn đường xuống địa ngục của cô ta, đành phải nhờ anh giúp tôi rồi!"
"Không thành vấn đề."
"Tiền hai ngày nữa sẽ được chuyển vào tài khoản, đến lúc đó nhớ là làm cho sạch sẽ đấy!"
Thẩm Dạ tắt máy, môi nở nụ cười lạnh lẽo, ngón tay gầy yếu niết lấy điện thoại trở nên đỏ ửng, cô ta cất điện thoại xuống gối, trở mình nằm lại giường, sung sướng thốt lên.
"Ái Nhĩ, tạm biệt cô nhé, tụy của cô, tôi nhất định sẽ sử dụng nó thật tốt!"
Qua vài ngày nữa thôi, Thẩm Dạ cô sẽ không còn đeo mang bệnh tật trên người nữa, chỉ cần thêm một chút thôi, cơ thể yếu ớt này của cô sẽ được hồi sinh.
Thẩm Dạ nghĩ đến đây liền nâng khóe môi, mi mắt khép lại, an tĩnh nghỉ ngơi.
[......]
Ba ngày sau...
Tiểu Tuân cất điện thoại vào túi, thở hắt ra một hơi, từ từ tiến vào phòng bệnh của Ái Nhĩ.
"Bác sĩ Triệu."
Tiểu Tuân gật đầu với vị hộ lý kế bên, tầm mắt thoáng lướt qua Ái Nhĩ đang nằm trên giường.
Cơ thể của Ái Nhĩ ốm yếu, khóe môi trắng bệch không còn chút sức sống, đến cả đôi mắt hoạt bát ngày nào cũng đang khép chặt lại, có thể sẽ ở trong tình trạng này suốt đời.
Người đã bị chết não, trừ phi có kì tích xảy ra, nếu không bằng cách duy trì mạng sống kiểu này, thực chất là một phương thức giày vò cơ thể tàn nhẫn nhất.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhi-tong-tai-nghien-sung-vo/2783902/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.