(35)
Ái Nhĩ nhìn Thẩm Dạ đang muốn đứng lên, bàn tay muốn đỡ cô ta liền vội rút về, Thẩm Dạ lập tức ngã xuống nền đất lạnh lẽo một lần nữa.
“Là tôi thì sao? Sự xuất hiện của tôi, làm cho cô bất ngờ ư ?”
Giọng nói Ái Nhĩ thoát ra không có độ ấm, cô tựa lưng vào tường, khoanh tay trơ mắt nhìn Thẩm Dạ lần nữa chật vật đứng lên, bên môi treo một nụ cười giễu cợt.
Thẩm Dạ xoa xoa cánh tay đau rát của mình, chỉnh lại váy áo một lần, lúc ngước mắt đối diện với Ái Nhĩ, đôi mắt đã trở nên đỏ quạch vì căm phẫn, lời nói trở nên bén nhọn chói tai.
“Một kẻ điên loạn như cô mà cũng có tư cách bước vào nơi sang trọng như thế này sao? Mau cút khỏi đây trước khi tôi bảo người tống cô ra đấy.”
Ái Nhĩ không hề tức giận, ngược lại nụ cười bên môi càng lúc càng đậm, hỏi lại.
“Cô lấy gì để nói tư cách hay không tư cách với tôi, tôi không xứng, vậy cô thì xứng sao?”
Ái Nhĩ bước đến gần Thẩm Dạ, ngón tay thanh mảnh vuốt qua vành mắt cô ta, nụ cười rực rỡ nhưng ẩn chứa sự sắc bén khó lòng chống trả, Thẩm Dạ không cam lòng yếu thế, cô ta hất tay Ái Nhĩ ra, cánh tay còn lại giơ lên cao, muốn một đường đánh xuống y hệt như những gì cô ta đã làm trong quá khứ, chỉ tiếc lần này tay của Ái Nhĩ đã nhanh chóng bắt lại được.
“Lại dùng cái chiêu này, cô cứ gặp tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhi-tong-tai-nghien-sung-vo/2783290/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.