(47)
Tần Dụ đẩy xe lăn đến, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Thẩm Dạ, mỉa mai hỏi một câu.
“Cô sợ bọn chúng sao? Nếu so ra với loài động vật này, máu của cô có khi còn lạnh hơn nữa kìa.”
Thẩm Dạ mếu máo bò đến cạnh chân của Tần Dụ, hai cánh tay bám chặt lấy bánh xe lăn, dù có bị kéo đi như thế nào cũng nhất quyết không muốn buông tay.
“Đừng, đừng thả tôi vào đó, các người muốn làm gì cũng được, đừng thả tôi vào đó mà!”
Thẩm Dạ cô không sợ trời không sợ đất, không sợ trái lương tâm cũng không sợ báo ứng, duy chỉ sợ một thứ là rắn, loại sinh vật kia chính là ác mộng lớn nhất đời cô, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng từng con từng con trườn lên người cô, thè chiếc lưỡi nhọn ẩm ướt cùng hàm răng chứa toàn nọc độc là Thẩm Dạ liền muốn nôn ngay tại chỗ.
Loại trừng phạt này còn tàn nhẫn hơn việc đánh chết cô, giày xéo từng thớ thịt trên cơ thể của cô nữa! Tần Dụ chính là muốn tra tấn tinh thần của cô! Muốn cô đối diện với nỗi sợ lớn nhất của đời mình, cho đến khi cơ thể vô lực chống đỡ, thần kinh bị kéo căng ra rồi đứt đoạn thành từng mảnh, như thế y mới vừa lòng hả dạ!
Tần Dụ thư thả thưởng thức khuôn mặt khiếp đảm của Thẩm Dạ, trong lòng thống khoái hơn rất nhiều, y phất tay, bảo.
“Mau mang cô ta vào, nếu cô ta còn ngoan cố thì xử lí luôn cái tay không an phận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhi-tong-tai-nghien-sung-vo/2783269/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.