Từ đêm Trịnh Phi đến thăm, sắc mặt Thụy Đường so với mọi ngày hòa hoãn hơn rất nhiều, Tần Niên Nhiễm nói gì cậu đều đáp lại nhiều hơn một câu, thỉnh thoảng còn nhếch miệng cười nhẹ một cái, mặc dù sự thay đổi tích cực này vô cùng ít ỏi, nhưng đối với nàng đã là quá nhiều. 
Trịnh Phi sau khi nghe mẫu thân tường thuật sinh hoạt hôm nay của Thụy Đường xong thì hết sức hài lòng, vừa tắt điện thoại, chợt thanh âm của thư ký Tiêu ở bên cạnh vang lên: "Trưởng phòng hôm nay dường như rất vui vẻ." 
"Đương nhiên." Trịnh Phi không phủ nhận, hắn cho rằng đêm hôm đó Thụy Đường có đem những lời hắn nói suy nghĩ một chút, quả nhiên không uổng phí hắn nhọc công đến thăm cậu, còn dùng nước mắt để thuyết phục cậu, nếu không hiệu quả, ngày hôm nay hắn sẽ không phải là Trịnh Phi mà tổng giám đốc tín nhiệm. 
Hai người bàn bạc công việc xong, Trịnh Phi liền nhận được cuộc gọi từ mẫu thân của Chính Kỳ, giọng nàng lúc nói có điểm run rẩy lại không rõ ràng, làm hắn còn nghĩ người kia xảy ra chuyện gì, không ngờ cuối cùng lại là một tin lành. Cúp máy, Trịnh Phi không kìm được kinh hỉ thông báo cho Tiêu Phàm. 
"Tiêu Phàm, tổng giám đốc tỉnh rồi." 
........................ 
Vừa hay tin Chính Kỳ rốt cuộc cũng tỉnh lại, bạn bè cùng mọi người trong công ty đều đổ bộ tới thăm. Hai tuần này, phòng bệnh của Thụy Đường có thể thấy so với trước kia ít người lui tới, quản gia thì có việc phải về quê, chỉ có Tần Niên Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhan-dich-dai-vo-tinh/1097616/chuong-45.html