Vừa trở về nhà, vào phòng khách đã nhìn thấy phụ mẫu ngồi trên sô pha, bên cạnh còn có Trịnh Phi. Ba người thấy hắn đi vào, lập tức cả kinh ngồi bật dậy.
"Chính Kỳ, những ngày nay con đã ở đâu, chúng ta tìm con đến không còn tung tích. Còn có, vì cái gì lại gầy như vậy, mắt con làm sao thế này, ôi trời ơi." Nước mắt lấm tấm rơi xuống trên gương mặt già nua của phu nhân, bàn tay run rẩy chạm lên gương mặt của nhi tử.
"Mụ mụ, chỉ là vết thương bên ngoài thôi, ta cũng đã trở về bình an vô sự, người xem."
Hắn ôm lấy cơ thể yếu ớt của bà, ánh mắt lại chuyển sang Trịnh Phi đang lo lắng nhìn mình, mỉm cười trấn an.
"Mụ mụ, ta có chuyện muốn nói với Trịnh Phi, phiền cha chăm sóc cho mụ mụ."
"Ân, con không sao thì tốt rồi." Phụ thân chỉ gật đầu cho qua, nhẹ nhàng đỡ bà ngồi xuống ghế.
Năm phút sau, Trịnh Phi và Chính Kỳ ngồi trong thư phòng, không khí căng thẳng, Chính Kỳ nặng nề đem toàn bộ sự việc những ngày qua kể lại, Trịnh Phi nghe xong không khỏi kinh ngạc mở to mắt.
"Ngươi nói, 3 năm nay hắn biến mất là vì thực hiện kế hoạch trả thù ngươi?"
"Không sai. Hắn căn bản rất hận ta."
"Ta sai người tìm ngươi đến mòn hai mắt, công ty không có ngươi cũng thiệt thòi không ít. Các nhà báo còn tung tin Giám đốc công ty tập đoàn Viên Thục nợ nần bỏ trốn. Thật con mẹ nó tức chết ta!" Trịnh Phi tức tối đứng dậy đi qua đi lại, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhan-dich-dai-vo-tinh/1097607/chuong-36.html