Tác giả: Angelina
Người chuyển ngữ: Liêu Phong
Đối mặt với lời chỉ trích đầy nước mắt của Chu Tuệ, Thời Tây phản ứng rấtbình tĩnh. Ngón tay ướt nhèm do bị dính nước mắt của hắn có chút lạnhnhư băng. Hắn nhìn chằm chằm ánh mắt không ngừng lóe lên của Quả Tri,sau đó buông tay ra khỏi miệng của cậu ấy. Quả Tri muốn giải thích nhưng lại bị Thời Tây mở miệng trước một bước: “Con đem cậu ấy trả lại chohai người, hai người sẽ làm gì? Đánh cậu ấy đến khi cậu ấy cầu xin sựtha thứ hay là nhốt đến khi nào cậu ấy nhận thua thì ngưng?”
“Chúng tôi làm sao là chuyện nhà của chúng tôi, không mượn cậu xen vào.”
“Con không xen vào. Con muốn làm gì, hai người cũng không thể xen vào. Làmsao bây giờ, con cũng không muốn trả Quả Tri lại cho hai người.”
“Tên tiểu tử cậu!” Quả Vân tiến lên nắm lấy cổ áo của Thời Tây, nắm chặt quả đấm: “Cậu còn không rời đi, đừng trách tôi tìm ba mẹ của cậu, để chobọn họ biết con của mình đang làm chuyện gì!” Thời Tây lấy tay của QuảVân ra: “Chú cho rằng con sợ sao? Chú à, con không phải là một đứa trẻ.”
“Không hiểu chuyện như vậy, cậu không phải là đứa trẻ thì là cái gì?!”
“Vậy hành động của chú là điều người lớn nên làm?”
“Chúng bây sống được bao nhiêu năm rồi? Chúng bây biết cái gì gọi là tình cảmsao? Tổn thương cha mẹ như vậy gọi là tình cảm sao?” Quả Vân kéo Quả Tri đến bên cửa sổ: “Con nhìn kĩ cho ba. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nha-bao-boi/3258505/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.