Tác giả: Angelina
Người chuyển ngữ: Liêu Phong
Tại sao lại có người có thể quen dần với việc tạm rời xa người mình thích?Quả Tri nằm trên giường ngủ suy nghĩ. Một cái chân của cậu để ở giữakhông trung, không ngừng tới lui đá không khí. Cậu thường thấy những côgái mang theo gương mặt miễn cưỡng lúc chia ly người thương, bây giờgương mặt của mình cũng có biểu cảm giống vậy sao? Mình là con trai, đối với chuyện chia ly ngắn ngủi này chắc là cảm thấy thoải mái hơn mộtchút. Không phải chỉ là hơn một tháng không thấy nhau thôi sao? Muốngiống như trong phim ảnh, đeo kính mác lên, lãnh đạm gật đầu với ThờiTây một cái, sau đó cầm rương hành lí bước lên xe lửa? Không phải chỉ là hơn một tháng không thấy nhau thôi sao? Quả Tri nhìn ra cửa. Bây giờvẫn chưa tạm biệt nhau mà mình đã rất muốn thấy hắn rồi. Cậu đã quyếtđịnh không nghĩ linh tinh nữa, ở lại trong phòng mà ngủ. Nhưng giờ phútnày quyết tâm của cậu lại đang bị lung lay, gần sụp đổ. Không nên thíchngười ta đến như vậy, thật không hợp lí mà!
Cậu vùi đầu vào trongchăn, cho đến khi thấy khó thở mới chui ra ngoài. Cứ như vậy sau vàilần, cậu rốt cục cũng ngủ thiếp đi. Sáng sớm hôm sau, cậu bị tiếng mưarơi đánh thức. Cậu mở mắt ra, bên ngoài tối sầm một mảnh. Mây đen chiếmđoạt bầu trời, cây cối run rẩy ở trong mưa. Quả Tri bò khỏi giường, mặcthêm áo khoác ra ngoài đứng ở ban công, đưa tay ra hứng giọt mưa lạnhnhư băng. Sớm biết như vậy ngày mai mới mua vé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nha-bao-boi/3258498/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.