Tiếng chuông reo lên, Quả Tri đi rakhỏi phòng thi, thoải mái duỗi người, mắt cậu híp lại hít một hơi thậtsâu. Kết thúc, không chỉ cuộc thi kết thúc, năm đại học thứ nhất cũngkết thúc. Thời gian luôn âm thầm như thế, chờ đến lúc phát hiện đã đi xa mất rồi.
Quả Tri đứng trên bậc thang một hồi, khoái chí quyếtđịnh hôm nay rủ mọi người đi ăn buffet. Cậu trở về phòng ngủ, Kha TuấnKiệt đã hưng phấn thu dọn đồ đạc xong.
“Tối nay cùng đi ăn buffetđi, tớ mời.” Quả Tri nhiệt tình mời. Kha Tuấn Kiệt dừng một chút. Tínhtới nay cũng đã một thời gian dài hắn che giấu sự khó hiểu và nỗi sợ hãi của mình đối với tình cảm của Quả Tri. Một mặt là Thời Tây uy hiếp, mặt khác là Quả Tri lúc nào cũng đối đãi với hắn như một người bạn tốt. Hắn vẫn muốn chấp nhận chuyện này, nhưng từ đầu đã không có cách nào chấpnhận được thì trước sau vẫn không chấp nhận được. Hắn cũng không cố gắng chấp nhận nữa, đã không trở về được trạng thái bạn bè không giấu nhauchuyện gì như trước kia, bạn cùng phòng bình thường thì Kha Tuấn Kiệt có thể làm được.
“Hôm nay tớ phải về nhà.”
“Ngày mai cũng được mà. Chúng ta đã rất lâu không có ăn cơm với nhau.” Quả Tri không biếtgì cả, ngây thơ chỉ muốn mời bạn bè ăn cơm, chưa từng nghĩ tới sự lúngtúng giữa hai người. Bất kể sau này khoa học có tiến bộ tới đâu, hy vọng vĩnh viễn không phát minh ra được công cụ có thể nhìn thấu lòng người.Lòng người là đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nha-bao-boi/3258471/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.