Màn đêm bao trùm ký túc xá sinh viên, ánh đèn từ các dãy phòng trọ thưa thớt dần. lác đác vài người tựa vào lan can nhìn trời đêm, có vài người đi lại trong phòng học bài một mình, một số khác tụ tập đánh bài, ca hát, tiếng ồn ào, tiếng chửi rủa vang trong đêm tĩnh mịch. Thời Tây đứng dưới lầu tựa vào tường , Qủa Tri ngồi xổm bên cạnh Thời Tây, tay động đậy dây giày của mình.
Hai tay Thời Tây để trong túi quần, ánh trăng trong đêm lờ mờ soi vào khuôn mặt đẹp trai của hắn, Thời Tây dùng đầu gối khẽ đụng vào Qủa Trí : '' Đừng rề rà, đi thôi ! ''
Qủa Trí mặt mài buồn bã cúi đầu nói: '' Tớ thi trượt rồi, thành tích học tập ngày càng xuống dốc ''.
‘’ Không có chuyện gì khác thì tớ đi đây.’’ Thời Tây bình thản trả lời , nét mặt thờ ơ, Thời Tây ít khi bận tâm đến mọi sự, ba cái chuyện học hành thi cử đối với hắn không có gì quan trọng. Cách nói của Thời Tây rất lãnh đạm , chẳng có chút biểu hiện gì quan tâm, chăm sóc tới Qủa Trí như những người yêu nhau vẫn thường làm. Thời Tây trước sau vẫn là Thời Tây. Thật khó cải tạo suy nghĩ ngây thơ của Qủa Trí, thật khó làm dịu sự lãnh đạm của Thời Tây.
Qủa Trí khẽ cười trừ, không đem việc Thời Tây thờ ơ với thành tích của mình để trong lòng, Thời Tây còn có việc riêng của Thời Tây, lúc Thời Tây không viết được tiểu thuyết, Qủa Trí cũng không giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nha-bao-boi/3258461/chuong-53.html