Quả Tri ôm sách lịch sử học, sau đó đem đầu tựa vào trên tường: "Mới vừa học thuộc mấy sự kiện lịch sử, bây giờ tựa như quên mất rồi."
Vương Lâm Lâm chống đầu, ngáp dài: "Cậu như vậy là tốt hơn tớ rồi, tớ học câu sau liền quên câu trước."
Quả Tri nhìn về phía Vương Lâm Lâm, trên bàn có một tấm hình của người nổi tiếng: "Nhưng cậu lại nhớ rất dai ngày sinh, nhóm máu, sở thích của thần tượng."
"Cậu thì biết cái gì, đó là bởi vì tớ thích, tớ nguyện ý. Người nguyên thủy như cậu thì biết cái gì chứ, nếu như bỏ qua phim mới của Lưu Đức Hoa thì cậu thật là lỗi thời."
"Tớ cảm thấy đi học thật tốt. Tương lai trở thành một nhân vật lớn, có thể dùng một tay che trời. Cho gọi người nổi tiếng nào đến, người đó còn dám không đến gặp tớ?"
"Cái ý nghĩ này của cậu cũng quá khó để thực hiện!"
Quả Tri ôm lấy cánh tay: "Ít nhất tớ cũng có hoài bão, còn cậu chỉ biết nhìn hình bọn họ mà chảy nước miếng."
Buổi tối thứ hai là buổi tự học. Quả Tri nhìn một đống tập thật dày ở trên bàn và các bạn học đang tập trung làm bài. Không khí như vậy đúng là muốn người ta không thở được, cậu ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, bên tai không ngừng truyền tới tiếng lật sách nhứt đầu của bạn học. Ba mươi sáu giây sau, Quả Tri đột nhiên đứng lên, đi ra ngoài.
Phía ngoài tất cả thật yên tĩnh: một cơn gió nhè nhẹ, một ánh trăng mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nha-bao-boi/3258414/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.