"Xin lỗi, Ngưng tỷ..." Minh Huy cau mày.
"Là tôi chủ quan, tới đây nhiều lần quá." Lam Tử Ngưng nói bằng giọng lạnh tanh, thái độ cũng có vẻ cao ngạo và hờ hững. Ở trước mặt Lam Tiêu Tần, nàng biết thái độ của mình không thể quá khiêm nhường. Lam Tử Ngưng chỉ nhìn thoáng qua Kha Hựu, khẽ cười một tiếng, sau đó nắm tay cô đi ra ngoài.
Trông Kha Hựu như đang trầm tư, cô chỉ lẳng lặng theo sát phía sau Lam Tử Ngưng. Nhìn bầu trời bỗng chốc âm u, nhìn A Phong bị lôi vào khoang sau của chiếc xe màu đen có rèm che. Tiếp sau hắn sẽ có kết cục thế nào, Kha Hựu rất rõ ràng. Thế nhưng lúc này cô chẳng làm gì được cả.
Ra khỏi nhà thờ, Kha Hựu cúi đầu nhìn mặt đất, cái thẻ nhớ bị cô tùy tiện vứt đi sớm đã chẳng thấy đâu, cũng không thấy bóng dáng Trần Quý Hoàn nữa...
Thấy hai người lên xe, ánh mắt Lam Tiêu Tần lập lờ thâm sâu, đầu ngón tay xoa xoa hàng mày rậm. Lam Tiêu Tần khẽ mím môi, hơi thở tràn ngập uy nghi nhìn Kha Hựu ngồi ở ghế trước.
"Làm sao vậy? Vừa rồi đối mặt với bom mìn, không phải rất dũng mãnh sao?"
Lam Tử Ngưng biết từ lúc Lam Tiêu Tần xuất hiện, sắc mặt của Kha Hựu đã không ổn rồi, lại không dám nghĩ nhiều. Lam Tử Ngưng lo lắng nhìn về phía Kha Hựu: "A Hựu, em khó chịu à?"
"Chuyện diễn biến nhanh quá tôi không phản ứng kịp luôn đó." Kha Hựu cười hờ, giấu kín đem vui buồn hờn giận vào sâu đáy mắt, để cho bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109489/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.