Làn gió nhẹ buổi sáng sớm phất qua mặt cỏ, ánh mặt trời phủ một tầng viền vàng lên tòa kiến trúc, xua tan đi sương mờ, mang đến hơi thở tươi mát, xen lẫn vào đó là cái lạnh của đầu ngày.
"Gâu gâu... gâu..."
Lam Tử Ngưng nghe tiếng nhìn lại, Tiểu Bì trụi lông đang đắm chìm trong ánh nắng mặt trời, cô giúp việc ở phía sau nó gỡ vòng cổ xuống, Tiểu Bì liền chạy về phía Lam Tử Ngưng.
Lam Tử Ngưng ngồi xổm xuống giang tay ra, đồng thời giãn mặt vui cười, ôm nó vào lòng. Mỗi tuần, chỉ có khi Tiểu Bì được tắm rửa, cạo lông sạch sẽ mới có thể gần gũi với nó như vầy. Lam Tử Ngưng xoa xoa nhúm lông tơ trên móng của nó, cất giọng trong trẻo tự thì thầm: "Mẹ nhỏ Tiểu Hựu của mày ấy, xấu xa lắm, cũng không chịu sắm cho ngươi bộ đồ nữa."
Tiểu Bì thè lưỡi, phì hơi liếm Lam Tử Ngưng, sau đó bị Lam Tiêu Hàn đột ngột xuất hiện xách ra xa.
"Đừng để đó ngồi trên người chứ."
Cầm lấy khăn Lam Tiêu Hàn đưa, Lam Tử Ngưng cười yếu ớt lau lau tay, sau đó xoay người lại nhìn Lam Tiêu Tần ngồi trên xe lăn: "Anh, chào buổi sáng."
Ánh mắt Lam Tiêu Tần rơi vào Tiểu Bì đang đắc ý lăn lộn quanh người Lam Tử Ngưng, đầu mày khẽ nhíu lại, đánh mắt với Lam Tiêu Hàn, cất giọng bình tĩnh hỏi: "Gần đây Lam Tiêu Mạc có động tĩnh gì không?"
Lam Tiêu Hàn mặc áo sơmi màu đen, quần kaki màu ngà, lúc bước đi, lộ ra giày vải cao cổ màu lam, trông có vẻ lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109477/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.