*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người ngồi xe nhanh chóng đến biệt thự Lam gia. Xuống xe, Lam Tử Ngưng cởi áo khoác xuống, nắm tay Kha Hựu, bước từng bước cẩn thận đến căn phòng của Lam Tiêu Tần.
Dọc đường, Lam Tử Ngưng đúng là đi khá chậm, vẻ mỏi mệt của nàng đều rơi vào mắt Lam Tiêu Tần. Nằm ở trên giường, đôi mắt Lam Tiêu Tần ám trầm, đợi Lam Tử Ngưng đến gần, phẫn nộ trong mắt anh càng cuồn cuộn không thèm che giấu.
Lam Tử Ngưng ngồi xuống bên giường, cười nói: "Anh đã đỡ hơn chưa?"
Lam Tiêu Tần vươn tay, ngón tay thon dài sờ lên cần cổ nàng, lực không nặng không nhẹ, chỉ vào dấu hôn chói mắt nọ. Cặp mắt hơi híp lại, nét mặt như cười như không.
"Em bớt dính người chút đi."
Lam Tử Ngưng chợt khẽ run một cái, đẩy tay Lam Tiêu Tần ra, vỗ nhẹ, sau đó đứng dậy, làm bộ thong thả đến bên cạnh Kha Hựu.
"Anh à, bây giờ em nghiêm túc thật đó, không cho anh đánh em ấy nữa." Lam Tử Ngưng mỉm cười, chỉ vào ngực mình: "Cũng đau."
Mí mắt Lam Tiêu Tần chưa từng động, từ đầu tới đuôi đều lạnh lùng nhìn Kha Hựu, mặt không có cảm xúc, đáp: "Tôi bảo cô làm vệ sĩ, không cho phép cô động tới nó."
Trong chớp mắt, Lam Tử Ngưng hoài nghi hành động của mình lần này có lý trí không đây. Nàng cười ôn hòa chắn đường nhìn của Lam Tiêu Tần.
"Khó kìm lòng nổi." Kha Hựu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109469/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.