Tiếng mô-tơ, tiếng động cơ, tiếng la hét liên tục vang lên không ngừng, phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm.
Nhìn cô gái trước mắt, cả người Lam Tử Ngưng tỏa ra một loại hơi thở nguy hiểm, lạnh giọng nói: "Cô có hỏi thăm chưa? Lam Tử Ngưng tôi ăn cơm nhà ai?"
Không phải là Lam thị xã hội đen trong truyền thuyết? Mở công ty lớn, nhà ai không dính chút đen?
Lý Yên nhìn thẳng gương mặt câu hồn kia, nhàn nhạt cười, cặp mắt lại khá bình tĩnh.
"Có cần phải hỏi thăm không? Cũng chỉ là nhị thế tổ (*) thôi mà."
(*) Nhị thế tổ (二世祖): là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua. (Nguồn: wikipedia)
Cái cô điếc không sợ súng này, hình như cũng khá là cá tính, nhìn qua hai lần chạm mặt, có vẻ cô ta cũng không đơn giản. Lam Tử Ngưng nheo mắt gật đầu: "Cô cũng không kém."
Kha Hựu ngồi ở ghế lái phụ, im lặng không lên tiếng.
Lý Yên nhìn thoáng qua Kha Hựu, vươn tay ngoắc ngoắc, kề vào bên tai Lam Tử Ngưng nói: "Khẩu vị của cô thật tạp." Cười cười, cô ta còn nói thêm: "Ăn xong tiểu lưu manh rồi, ăn qua phụ nữ đàng hoàng?"
Hành động áp sát ái muội thế này, là Lam Tử Ngưng cố ý, ai bảo vừa rồi Kha Hựu để nàng ăn dấm chua.
Lam Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109455/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.