Không để ý tới sự khuyên can quanh mình, khư khư cố chấp giữ Kha Hựu bên cạnh, hành động điên cuồng như thế đó. Mặc dù Lam Tử Ngưng không muốn thừa nhận, nhưng nàng cũng biết, bất tri bất giác, phần lãnh địa chưa ai có thể đặt chân tới đang bị một người từng bước xâm lấn.
Dưới ánh trăng, sắc mặt Kha Hựu trông hơi tái, mà mặc dù đang đối mặt với cái chết, thì vẫn không thể tìm thấy một chút sự thỏa hiệp từ trong mắt cô. Gương mặt kiên nghị của cô được ánh sáng chiếu lên hơn phân nửa, mãnh liệt đến mức khiến người ta không thể xem nhẹ, níu kéo Lam Tử Ngưng đi từ từ đến gần nó.
Lam Tử Ngưng khẽ cười một tiếng, kéo cô đứng dậy, phủi phủi cát đất trên người cô, nhưng vẫn không có cởi dây thừng trói tay cho cô. Lúc này nhìn mới nhìn rõ trên trán cô đổ đầy mồ hôi, nàng đưa tay lau: "Hóa ra em cũng sợ chết?"
Bên chân hai người, còn một một, cái xác dần dần lạnh đi ấy trừng lớn hai mắt. Ông ta đã không còn có thể nhìn thấy ánh mắt trời ngày mai nữa rồi.
Lam Tử Ngưng giết người, người kia là chú Tư của nàng, nhưng nàng vẫn có thể thờ ơ đứng trước thi thể ấy mà nói chuyện yêu đương.
Kha Hựu chợt cảm thấy rùng mình ớn lạnh một cái. Không biết vì sao, khi Lam Tử Ngưng nhình mình, thâm tình và gợn sóng trong đôi mắt ấy khiến cô hít thở không thông, cảm giác bức bối khó tả thành lời bao phủ toàn thân. Một Lam Tử Ngưng tàn nhẫn máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109447/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.