Có thể là vì sau màn đấu với Lam Tiêu Quang, bây giờ Lam Tử Ngưng ra ngoài đều có vệ sĩ đi theo.
Nhưng đại tiểu thư lại nổi máu đùa bỡn, ngay khi xe sắp rẽ trái thì đột nhiên tăng tốc. Một trăm cây số, hai trăm cây số, ba trăm cây số...
Kha Hựu thật vì mạng nhỏ của mình mà mướt mồ hôi. Nghiêng đầu nhìn lại, tốc độ đủ thỏa mãn làm đôi mắt Lam Tử Ngưng tràn đầy hưng phấn. Lúc này nàng như chìm đắm trong tốc độ điên cuồng, không màng tất cả. Chỉ thấy nàng ngẩng đầu liếc nhìn đám vệ sĩ bị bỏ xa thiệt là xa, chợt dẫm nhẹ phanh ở ngã tư tiếp đó, băng qua vạch kẻ đường, tại giao lộ quật ngược tay lái, hếch đuôi xe phóng thẳng. Chiếc Ferrari vững vàng chạy băng băng ngược chiều với xe của mấy anh vệ sĩ.
Giờ Kha Hựu mới hiểu, Lam Tử Ngưng muốn cắt cái đuôi đó.
Lam Tử Ngưng khẽ cong khóe miệng, giả vờ thả lỏng nói: "Tôi muốn mang em đến một nơi. Thật ra cũng không tính là nhà, chỉ là một căn phòng nhỏ cũ kỹ thôi."
Chiếc xe không rời khỏi thành phố, chỉ lượn vài vòng rồi lại về tới phố sá sầm uất. Khu này chỉ là tiểu khu phổ thông, thoạt nhìn căn hộ cũng không lớn lắm.
Một cô tiểu thư huênh hoang như kia mà có thể ở một nơi bình dân như này, Kha Hựu khá là kinh ngạc.
Ra khỏi thang máy, mở cửa trước, Lam Tử Ngưng nhíu nhíu mày, che giấu thấp thỏm trong lòng, ngượng ngùng cười.
"Em chờ chút."
Cũng không có chờ Kha Hựu phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109438/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.