Hai người hôm nay trúng lớn câu được cả thùng cá mang về, bà chủ cân cá, cười nói: "Tổng cộng 280, hôm nay thu hoạch được nhiều nha"
"Thu hoạch nhiều nhất không phải là cô sao?" Hứa Trí Thịnh vui vẻ đưa tiền, định xách thùng cá ra về thì thấy Nguyễn Thanh Ngôn đang bị mấy cô gái vây quanh.
Hai tay anh đút vào túi áo khoác, cúi đầu, anh lạnh nhạt nói gì đó rồi xoay người đi về phía Hứa Trí Thịnh.
Hứa Trí Thịnh không cần nghĩ cũng biết, nhìn vẻ mặt thất vọng của San San thì biết ngay anh lại từ chối người ta rồi.
Nguyễn Thanh Ngôn không nói gì, ngẩng đầu nhìn ánh hoàng hôn càng lúc càng nhạt dần: “Đi mau.”
"Sao vậy? Sợ người đẹp đuổi theo?"
"Không quay về thành phố kịp".
Hứa Trí Thịnh cúi đầu xem giờ "Cậu gấp gáp gì? Bây giờ quay về mới 5 giờ hơn."
"5 giờ hơn, người ta đã bắt đầu ăn cơm chiều rồi."
"...Thì sao?"
Nguyễn Thanh Ngôn cúi mắt nhìn mấy con cá to bơi tới bơi lui trong thùng, khóe môi gợi lên ý cười.
***
Cửa hàng đàn "Viễn Cầm" cuối tuần buôn bán rất tốt.
Tiểu Mỹ mở "Vong linh tự khúc" cả ngày, chỉ cần có khách tới, cô sẽ giới thiệu với họ một lần.
"Đây là bà chủ và Lông Xám đại thần song ca đấy!"
Nhưng hơn phân nửa người qua đường đều có cùng phản ứng: "Lông Xám là ai?"
Thế là đã thành công mở khóa nguồn của Tiểu Mỹ, cô không ngại phiền phức mà lần lượt đề cử cho từng người.
Dĩ nhiên cũng có ngoại lệ, chạng vạng có hai cô bé học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/50157/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.