"Cửa hàng đàn Viễn Cầm" nằm bên cạnh cảng, vị trí tốt, nhiều người qua lại nên tiền thuê cũng cao.
Ba của Vu Niệm ở nước ngoài là người bỏ vốn đầu tư cho tiệm đàn này, ông cưng cô con gái rượu đến mức có thể quẳng đi mọi tư duy của một thương nhân, nếu như Vu Niệm muốn bán bánh crepe ở tòa nhà Kim Mậu, chắc chắc ông ấy sẽ cố gắng mà nghĩ biện pháp thực hiện.
Cho nên một tiệm đàn nho nhỏ, trang trí sang trọng nhưng lại không có áp lực đồng tiền, Cố Sương Chi ngày thường sẽ đến đây chơi đàn, cuối tuần dạy đàn cho các bé mẫu giáo.
Trưa nay, Vu Niệm và Tiểu Mỹ đi gặp Lông Xám.
Từ lúc sáng sớm Tiểu Mỹ đã bắt đầu ồn ào lảm nhảm các vấn đề thiếu muối như trang điểm có đậm hay không, váy có ngắn quá không.
Sau khi hai người rời khỏi, Cố Sương Chi đóng cửa hàng, đi đến salon tóc gần đó để cắt tóc.
Mái tóc dài vốn dĩ đã lâu rồi chưa cắt, cô muốn cắt bớt phần tóc hư ở đuôi tóc, nhưng không biết họ có nghe vào không, từ lúc cô ngồi xuống là bắt đầu huyên thuyên giới thiệu các kiểu tóc
"Khỏi kiểu cọ gì hết, tôi chỉ muốn cắt ngắn bớt, không uốn cũng không nhuộm, tìm cho tôi một thợ cắt tóc bình thường, dùng dầu gội bình thường là được." Cố Sương Chi nói liền một mạch ngăn lời tiếp theo của đối phương.
"Dạ được rồi." Cuối cùng bọn họ cũng mất kiên nhẫn, gọi một người đến.
Tuy rằng cô không nhìn thấy nhưng tai lại rất thính, âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/50154/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.