Quá trình đăng ký kết hôn rất thuận lợi, sau khi hoàn tất thủ tục, Cố Sương Chi nhìn cuốn sổ đỏ nhỏ trong tay mình.
Hai người mặc áo sơ mi trắng mỉm cười nhìn ống kính, tự nhiên và ấm áp.
"Chụp rất đẹp." Nhiếp ảnh gia Nguyễn cười thỏa mãn, không hề keo kiệt mà khen ngợi.
Cố Sương Chi nhớ đến chú chụp hình chứng nhận kết hôn kia, vẫn chưa tỉnh táo, "Lúc nãy em còn tưởng anh định chỉ chú ấy chụp ảnh chứ, nhìn chú ấy cũng không kiên nhẫn mấy, nếu anh làm thế thật, không chừng tụi mình bị đuổi ra ngoài ấy chứ."
"Không đâu, anh rất tự giác mà." Nguyễn Thanh Ngôn không thể bắt bẻ chuyện này được, anh cúi người nói nhỏ bên tai cô, "Dù chú ấy có chụp thế nào thì vợ của anh vẫn xinh đẹp nhất."
Cô bị anh nói đến đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn xung quanh, sợ mấy người đến đăng ký kết hôn chê cười.
Nguyễn Thanh Ngôn nhận ra cô đang lúng túng, vuốt ve mặt cô, biết rõ còn hỏi, "Xấu hổ hả?"
"Anh phải đi rồi kìa." Cố Sương Chi cúi đầu, cẩn thận cất cuốn sổ đỏ vào.
"Không gấp, còn ăn được một bữa cơm với em." Anh nắm tay cô thong thả bước đi, thỉnh thoảng lại nói về chuyện tương lai.
Cái se se lạnh của đầu thu, rất giống với ngày đầu tiên hai người gặp nhau.
"Hóa ra đã được một năm rồi... không đúng." Cố Sương Chi sửa lại, "Hóa ra mới có một năm thôi."
Vốn dĩ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng hít một hơi sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/2269725/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.