Cục cưng của Nguyễn Thanh Ngôn 80% là không sửa được, thật ra anh đã sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ nói trước tết sẽ đi Đức một chuyến ăn may.
"Lát nữa em muốn đi đâu?" Anh thả chậm bước chân, hỏi ý kiến Cố Sương Chi.
Mọi người trong nhà đi xem phòng tân hôn rồi, cô cũng không có chỗ nào để đi, suy nghĩ một hồi, lắc lắc đầu, "Em không biết."
Gió mùa đông lạnh run người, Nguyễn Thanh Ngôn nhìn thấy ngón tay đỏ hồng vì lạnh của cô, hỏi, "Em muốn ăn gì không? Mình tìm quán nào ngồi nhé."
"Được."
Cô dẫn anh đến một tiệm bánh ngọt mà cô hay đến ở gần trung tâm mua sắm.
Xem menu, Nguyễn Thanh Ngôn nhíu nhíu mi: "Em ăn gì?"
Cô không cần nghĩ đã trả lời ngay, "Kem vani đá bào thạch sương sáo."
"Lạnh lắm, đừng ăn món này." Nguyễn Thanh Ngôn từ trước đến nay ít khi nào xen vào việc người khác, lần đầu tiên phản đối ý kiến của Cố Sương Chi, sợ cô không nghe lời, nói tiếp, "Vừa nãy em mới uống trà sữa nóng, đau bụng đấy."
"Vậy anh bảo ăn gì đây?" Cố Sương Chi chống cằm, để anh tự xem menu.
"Ăn món này nhé, bánh crepe sầu riêng!" Anh chỉ chỉ vào menu giới thiệu, "Em thể hàn, ăn sầu riêng sẽ tốt đấy."
Vừa nghe đến 2 từ "Sầu riêng", Cố Sương Chi đã nhăn mày nhíu mặt, gương mặt vô cùng đau khổ, "Em chưa ăn sầu riêng bao giờ, thối lắm!"
"Không khác đậu hủ thối lắm đâu, ngửi thối ăn thơm." Nguyễn Thanh Ngôn dụ dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/2269656/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.