Editor: Sandy 
Ngay lúc Tư Đồ từ nhà tắm đi ra, đồng hồ cũng điểm mười hai giờ, mà bây giờ thì cuộc sống về đêm ở thành phố mới bắt đầu, phảng phất một chút phong cách trong quán rượu nhỏ ở Nam MĨ thời xưa, có thể uống cạn rượu trong ly bất cứ khi nào. Lúc nãy cô nghe điện thoại, hình như người nghe có giọng nói ở Nam Mĩ, cô tưởng tượng ra một người có dáng người đẫy đà, là một nữ ca sĩ xinh đẹp, nhưng lúc này bài hát không do cô trình diễn. 
Mà góc khuất nhất trên bàn dài trong quán, Mạc Nhất Minh cùng Thịnh Gia Ngôn cũng đã uống đến gục rồi—— 
Không sai, Nhậm tiểu thư to gan lớn mật cuối cùng vẫn lựa chọn mở máy. 
Hơn nữa là ngay trước mặt Thời Chung. 
Chẳng qua là lúc đó nét mặt Thời Chung lạnh đến không thể lạnh được nữa, cuối cùng Tư Đồ không có dũng khí gọi cho Thịnh Gia Ngôn, mà là do dự mấy lần, sau mới gọi điện thoại cho Mạc Nhất Minh. 
Mà người nghe điện thoại cũng không phải Mạc Nhất Minh, là người bán rượu, nói hai người đàn ông này đã uống say, người bán rượu đang lo không biết tìm ai để dọn dẹp cục diện rối rắm này. 
Lúc Tư Đồ cúp điện thoại, không nói gì nhưng nhìn nhìn Thời Chung, mặc dù không nói tiếng nào, thế nhưng ánh mắt rõ ràng đang nói: em phải đi đón anh ta. . . . . . 
Vẻ mặt Thời Chung cứng đờ nhìn cô hồi lâu, cuối cùng chỉ bỏ lại một câu: "Đi thong thả, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-muon-tinh-sau-lam-vao-phu-hoa/3188057/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.