- Hộc… hộc... hộc… chị Alisa! _ Erza đuổi theo ngay sau Alisa vì cô bé sợ, rất sợ chị mình sẽ ghét cô bé. Thấy Alisa ngồi khóc liền chạy lại, ôm lấy cô nói:
- Chị Alisa! Em thật sự xin lỗi! Là tại em. Nếu không phải vì em háo thắng thì đã không xảy ra chuyện đó. Em xin lỗi!
Erza vô cùng hối hận tại vì chút bồng bột mà chị không được đến trường Witcher nữa. Tất cả là tại vì cô bé mà ra.
- Chị… chị… hức… tại sao chị lại kém cỏi đến thế chứ? Chị là phù thủy kém cỏi nhất, chị chẳng đáng để tồn tại trên đời này mà, huhuhuhu!
- Không phải đâu! Chị là một phù thủy rất đặc biệt, chị đọc được cổ ngữ, chị nói chuyện được với sinh vật khác. Không có chị em không thể đạt được sức mạnh như thế này! _ Erza nói như sắp khóc _ Không có ai trên thế giới này tuyệt vời bằng chị, chị Alisa không được nghĩ bậy bạ, em rất yêu chị, chị đừng bỏ em!
- Em đừng nói nữa! _ Alisa ngủi lòng vùi mặt vào hai đầu gối_ Chị muốn ở một mình!
- Nhưng… vậy… vậy em sẽ đợi chị ở bìa rừng! _ Erza buồn rầu đứng dậy nhìn chị mình_ Chị Alisa, cả thời thơ ấu niềm vui duy nhất của em chính là được chị dạy dỗ. Cám ơn chị, em rất tự hào vì có một người chị tuyệt vời như thế.
Nói xong, Erza nhẹ nhàng rời khỏi đó. Những lời đó gợi Alisa nhớ về chuyện lúc nhỏ, khi đó Alisa tám tuổi…
- Alisa! Chị Alisa! _ Erza ngóc đầu ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-phu-thuy/42935/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.