Chàng đứng đấy nhìn nhỏ đi lặng lẽ vào trong. Chàng không biết tim mình đang ra sao? Nhưng có rỡ không nói lời yêu Nguyễn Minh Phong được. Vì chàng là kẻ hèn nhát. Biết nói đùa mà không biết nói thật. Có lẽ chàng sẽ chôn giấu kỉ niệm,giấc mơ và hàng vạn lời nói yêu nhỏ.
Phùng Gia Bảo cũng rất yêu Nguyễn Minh Phong.
...................................................
Anh đến phòng máy ngồi coi lại đoạn video của công ty nhỏ. Đúng là người rành mấy chuyện này như chàng mới xem được sơ hở. Còn anh, mới xem ba lần mà ngáp lên ngáp xuống như gà mớ ngủ.
-"Mày gọi điện cho thằng Quân được chưa?"-Anh quay sang hỏi chàng.
Chàng lo suy nghĩ gì đó quên bén trả lời anh.
Bốp.
Nhân tiện có cục sạc bin,anh quăng thẳng đến đầu làm chàng tỉnh hẳn.
-"Chưa."
-"Thằng lòi đó đi đâu suốt hai ngày rồi nhỉ? Má...nó chứ. Về đây là tao đập chết."-Anh khởi động tay.
Gã đi vào với ánh mắt lạnh lùng. Ném ngay cuộn băng video ở kí túc xá nam lên bàn ý bảo anh mau mau mở ra xem.
Anh ngáp ngắn ngáp dài mở lên lí nhí mắt xem lơ đãng.
Hình bóng ấy chính là Lam Minh Nhật thật. Không sai vào đâu. Thân hình gầy gò 1m70. Ăn mặc kiểu cách tomboy,tay chuyên xỏ vào túi quần.
-"Quay lại thời điểm mất đồ ở công ty Thái Mỹ Tuyền nhé. Quá vô lí điều này. Bảo vệ,quản lí,nhân viên tại sao thấy Lam Minh Nhật bước vào hiên ngang vậy mà không hỏi."-Chàng đưa ra suy luận.-"Còn gọi cho Thái Mỹ Tuyền trước sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901445/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.