Nàng bật cười nhìn Đặng Vương. Ai chứ Lam Minh Nhật là nàng không tin. Chính Lam Minh Nhật là người đã động lực Nguyễn Minh Phong và Hoàng Minh Thuỵ này.
Nàng núm lấy cổ áo Đặng Vương đưa vào tường đấm vai phát. Đến phát thứ ba bị Đặng Vương nắm chặt lại dựt ngược ra sau.
-"Mày ngu xuẩn khi tin thằng bạn mày rồi. Chính nó đã nói Hoàng Minh Thuỵ là con gái. Nó đã bảo rằng,vì chuyện công ty của Thái Mỹ Tuyền mà mày không bênh vực nó nên nó đã trả đũa đấy. Nó bảo rằng mày là người hạnh phúc nhất. Nó ganh tị,nó không muốn ai hạnh phúc hơn nó. Ngu xuẩn như mày vẫn là ngu xuẩn."
Nàng thả nắm đấm hoàn toàn. Đặng Vương đang nói cái gì vậy hả? Cơm Minh Nhật không thể như thế được.
-"Vì mày luôn được người khác để ý. Nó mất mát từ nhỏ quá nhiều nên nó sẽ cho mày biết cảm giác này lại đấy Hoàng mịn Thuỵ."-Đặng Vương chế nhạo.
Bây giờ nàng mới hiểu ra một điều rằng. Nàng đã quá thờ ơ với hoàn cảnh của nó. Để bây giờ nó đã làm nàng mất đi niềm tin.
-"Biến ra."-Nàng đá Đặng Vương lăn ra sàn.
Chạy một mạch đến nơi nó đang đứng. Ở cantin,nó ngồi đó từ từ đưa từng hạt cơm lên miệng im lặng không nói gì với xung quanh.
-"Lam Minh Nhật."-Nàng gọi tên nó.
Nó nghe thấu người gọi tên mình. Quay lại mỉm cười nhìn nàng với ánh mắt nhẹ nhàng.
Nàng dao động nhìn nó. Nhưng sao tâm trí cứ làm nàng mất bình tĩnh vì những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901442/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.