Trời tối dần. Nhóc mệt rả người ngủ gật bên giường em.
Em khỏe hẳn tỉnh dậy lờ mờ trước mắt rồi quay sang nhìn đầu tóc đen mượt của ai kia. Là nhóc. Em không hiểu tại sao nhóc lại ở đây. Còn mình,trên trán mình có miếng dán hạ nhiệt độ,tay còn cầm chiếc khăn ướt và tay nhóc. Không lẽ Lam Minh Hoàng ở đây chăm sóc mình nãy giờ. Ôi trời.
-"Lam Minh Hoàng.-"Em lay lay nhóc.
Nhóc giật bắn người nhìn xung quanh. Thấy em tỉnh hẳn còn mình thì buồn ngủ thôi hết chỗ chê. Nhóc ngáp một hơi dài trước mặt em làm cái bản mặt em lạnh hẳn (-_-) (Con trai vô duyên).
-"Tỉnh rồi đó hả?"
Em gãi đầu gật gật. Nhóc thấy vậy,một tay vừa dụi mắt,một tay vừa xoè ra trước mặt em. Em không hiểu chuyện gì cau mày nhìn nhóc.
-"Tiền công,tiền mua thuốc,chạy đôn chạy đáo. Tổng cộng 200k."
(•_•)
Mặt em tỉnh như ruồi nhìn nhóc nhỏ nhoi. Đánh mạnh vào tay nhóc ngay lập tức.
-"AAA....bà làm cái gì vậy hả?"-Nhóc vẫy vẫy tay suýt xoa.
-"Tui bảo ông chăm sóc tui hả?"-Em vòng tay trước ngực nhìn sang nơi khác.
Nhóc khẽ cười rồi trừng mắt nhìn em đang tỏ cư xử điên đấy.
-"Thì không...nhưng không có tui bà chết rồi."
Em bỉu môi nhìn nhóc. Đúng là..
-"Lát tui đưa."
Nhóc chóng nạnh cười phì nhìn em đáng yêu. Em định bước xuống giường thì nhóc ngăn lại.
-"Ấy...bà đợi lát đi. Ngồi yên đó,tui đi nấu cháo."
(@@) Ăn được không vậy?
-"Ông nấu?"
Nhóc tỏ thái độ chảnh gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901433/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.