-"Chào thầy..."-Chàng cố gắng đi đến bàn giáo viên với cuộn băng video trên tay.
Mọi người chạy đến đỡ chàng ngồi dậy. Cuộn băng được bật ngay sau đó.
-"Vậy ai là kẻ ăn trộm đề thi?"-Hiệu trưởng quay sang nhìn chàng.
Chàng bây giờ nói cũng không được. Chỉ biết nhìn ra cửa chính. Hai mọt sách của lớp nó bước vào. Ai nấy cũng bàng hoàng.
-"Dạ là tụi em..."
Thầy giáo đứng không vững nhìn hai đứa ấy. Học sinh ưu tú sao lại làm chuyện động trời này cơ chứ.
-"Giải thích đi."-Thầy giáo chủ nhiệm nhìn hai đứa mỏi sách. (Vân và Minh)
Hai đứa quỳ xuống cầu xin mọi người tha thứ.
-"Em xin lỗi. Xin thầy đừng đuổi bọn em. Nhà tụi em quá nghèo. Tụi em muốn cái học bổng của trường để tạo ra tương lai có thể cho ba mẹ em vinh dự trước khi chết. Nhưng từ khi có Phùng Gia Bảo vào trường thì danh hiệu đứng nhất đã không còn. Em không muốn làm như thế đâu. Xin thầy tha cho em một lần này thôi."
Minh chạy đến quỳ trước mặt nó xin tha thứ.
-"Nhật...tao sai rồi. Mày tha lỗi cho tao. Tao không muốn bị đuổi khổ trường này. Tao đã dùng hết sức mình mà vào được ngôi trường này. Tao không muốn bỏ tất cả đâu."
Nó sắt đá nhìn hai người này. Nhưng lòng sắt đá bên trong nó không tồn tại. Nó đỏ hoe mắt ngồi xuống lau nước mắt cho hai đứa kia. Chỉ vì muốn ba mẹ tự hào mỉm cười trước khi nhắm mắt mãi mãi mà làm như vậy. Thật hồ đồ.
-"Tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901421/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.