-"Cắt."-Nhỏ nhức đầu cho mười mấy cái bạt tai lên đầu em và nhóc.-"Tụi bây mà còn ồn lên nữa là thằng Nhật với thằng Quân không xử đẹp tụi bây thì thôi."
Nhóc với em nghe đến tên hai cựu chiến binh kinh khủng nhất liền im bặt chờ hình phạt xét xử. Nhỏ rút điện thoại trong túi ra bấm dãy số của nó gọi liên miên.
Nó với hắn đang nói chuyện thì điện thoại reo lên.
-"Chi vậy mày?"-Nó nhấc máy.
Nhỏ nhìn sang em và nhóc đang hóng mình nói gì với nó.
-"Ra nhà sách đi. Em mày với em thằng Quân sồn trước cửa hiệu sách làm bảo vệ cầm gậy rượt theo."
Em với nhóc a đến đòi nghe điện thoại thì nhỏ dơ tay hù doạ làm hai đứa im bặt.
-"Cái gì mà bảo vệ rượt kinh vậy mày?"-Nó nhăn mày.
-"Ra mà hỏi hai đứa nó."-Nhỏ nhún vai.
Chưa kịp để nó trả lời bên kia thì gã từ đâu vô duyên chạy đến hét ầm vào điện thoại.
-"Xách xe đạp đi luôn nha."-Giọng gã lớn đến nổi nó phải để điện thoại xa tai mà vẫn còn nghe.
Nhỏ nhếch nữa môi nhìn gã đang tỏ thái độ điên như chưa từng được điên. Bộ thằng cha này từ nhỏ không được nói chuyện điện thoại hay sao mà...
-"Làm gì mà xách xe đạp?"-Nó hỏi lại.
Cả bọn kể cả nhỏ đồng thanh đến nổi hắn cũng nghe bật ra cười.
-"AI DÁM QUAY LẠI. BẢO VỆ CẢNH CÁO QUAY LẠI LÀ VÔ TRẠI GIÁO DƯỠNG HỌC."
Nó bơ mỏ nghe tụi nhỏ thấy. Đúng là cái bọn ăn không ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901401/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.