Chương trước
Chương sau
Vừa rụ mắt xuống được một lát là em lại rầm rập chạy lên kí túc xá với hai đùm thức ăn nhanh cho xế trưa.

-"Yà hú..."-Em hét lên.

-"AAAAAA...."-Anh với chàng hét lớn. Sao lại lên nữa. =='

-"Sao vậy?"-Em chạy đến giữa anh và chàng lắc lắc đùm thức ăn kia.-"Em mua đồ ăn trưa đến cho cả nhà nè."

Ba tụi nó nhìn sang em lắc đầu chùm mền cả người nằm ngủ. Thôi hôm nay nhịn bữa ăn trưa cũng không có chết. Thà chết đói còn hơn chết no khi có quỷ ám sát bên ồn ồn,sồn sồn làm mình cũng khùng khùng theo. Mất công mang hai tiếng "ở ác".

-"YE..."-Chàng hô to.

Bộp.

Anh với hắn song sách hợp bích gõ lên đầu chàng ba mươi hai phát. Cái thằng thấy ăn là quên luôn cả nhà.

-"Ban nãy sao hai tụi mày không dẫn con bé đến chỗ nhà vệ sinh đi."-Hắn thì thầm vào tai anh.

Anh nhún vai nhìn hắn trề môi.

-"Tao có biết nó đi theo đâu."

Anh với hắn thở dài lắc đầu nhìn lên ba tụi nó đã ngủ say từ khi nào. Hôm nay định nhịn luôn cả ngày hay sao vậy?

-"Nè...xuống đây ăn đi. Ngon lắm á."-Chàng một tay vừa nhai đồ ăn,một tay vừa kéo quần anh và hắn.

Bộp.

Ăn dơ ở bẩn. Cái thói ăn là cứ đụng vào đồ người khác.

Chàng chảy hai hàng nước mắt nhìn anh và hắn. Sao cứ nhắm toàn lúc mình ăn là thộn vậy kìa. (T_T)

...............

Sau một hồi ngủ trưa lặng lẽ vì cơn đói ồn ào. Nhỏ vác bản mặt ngáy ngủ xuống cùng cây bàn chải. Đánh răng xế chiều. :3

-"Đề nghị ăn xong dọn sạch sẽ đấy nha."

-"Dạ.."-Em nhìn nhỏ cười tít mắt,đưa chiếc đùi gà chiên với hộp nước mía lên cho nhỏ.-"Anh cũng ăn đi."

Nhỏ nhếch nữa môi nhìn em. Công nhận gặp người mặt dày rồi. Sao vẫn còn ở đây là sao nhỉ? Không hiểu em này sống kiểu sao.

-"Cảm ơn..nhưng tôi không đói."-Nhỏ đi một lèo ra nhà bồn rửa mặt.

Em nhìn theo bóng nhỏ. Rồi ngước lên nhìn nàng và nó cũng vừa mới dậy,dụi dụi mắt đỏ hoe kia.

-"Hai anh cũng xuống ăn đi. Còn nhiều đồ ăn lắm nè."-Em lại mời.

Và rồi em lại quê. :v :v

-"Cảm ơn nhưng tụi này không đói."-Nàng thay mặt trả lời.

Nó thấy em còn ngồi chành bành giữa phòng. Liền lăn ra ngủ tiếp với tư thế ban nãy. Con nhỏ lì lợm.

Em quay sang định mời anh và hắn thì..

Chưa kịp mở lời là hai cánh tay dơ thẳng lên.

-"KHÔNG ĂN."

Em cong môi nhìn chàng đang dọn dẹp cũng dọn dẹp theo. Sao mọi người ai cũng lạnh nhạt với mình vậy nhỉ?

Em kề sát vai chàng thì thầm.

-"Anh Bảo nè...trững trạc là gì vậy?"-Lại câu hỏi vô duyên đấy.

|@@|

-"Bộ em không biết trững trạc là gì hả?"

-"Ưm."-Em xoa cằm gật đầu.

Chàng xoa cằm suy nghĩ với bộ óc của em. Có khi nào mình giải nghĩa luyên thuyên ra mà nó không hiểu. Vừa tốn công,tốn sức,tốn clo sao?

-"Thôi thì thay bằng từ trưởng thành cho dễ hiểu nhờ. Trưởng thành á."-Chàng huých huých em.

Em gật đầu liên hồi,cau mày suy nghĩ.

Chàng cảm thấy không linh,nuốt nước bọt nhìn em.

-"Đừng nói là em không biết trưởng thành là gì nữa nha?"

-"Không...em biết mà."-Em cười tít mắt,thả đồ ăn xuống để mình chàng dọn.

Tưởng mô em không biết thì vô tù ở dùm anh. Cái tội lớn to đầu không biết giải nghĩa. Dễ cho bạt tai. Không biết sao có ác cảm vậy nhỉ? Mình nhớ là Từ Minh Nhi ngày trước cũng con nít nhưng không như vậy. Dễ mến,dễ gần và trên cả dễ thương. Hay là càng lớn càng khác ta. Chắc vậy,càng nhìn càng không có nét như Từ Minh Nhi ngày trước. Nhìn cứ như người khác phẫu thuật thẩm mỹ thành em vậy. =]] lại đen tối,sâu xa. Có ngày chảy máu cảm cả thau giặt đồ luôn giờ.

-"Em muốn đi chơi."-Em hét ầm lên làm anh và hắn giật mình thức giấc :3

-"Sặc.."-Chàng sặc nhanh chóng ngay sau đó.

-"Không."-Hắn cương quyết.

-"Vậy em sẽ ngồi lì ở đây cho đến mai. Tối anh Quân cho em ngủ chung với nha."-Em vòng tay trước ngực nhồi xếp bằng nói chuyện.

Anh với chàng nuốt nước bọt chạy nhanh đến cạnh hắn lay lay tay.

-"Làm ơn mày dắt nó đi chơi dùm đi. Tao lạy mày."-Anh mếu máo nhìn em.

-"Nếu không mày chịu nó nổi đêm nay tao chết liền."-Chàng đưa mặt gian tà nói chuyện với hắn.

Hắn tự đập vào mặt mình. Sao con bé này lạ xuất hiện ở đây cơ chứ? Thật là...

-"Thôi được."-Hắn gật đầu.

-"Yà hú..."-Em lại hét lên một lần nữa. Bắt chước hắn "yà hú."

Bụp.

Em bật ngữa ra sau,nằm thẳng xuống sàn. Là nó đã hạ đẹp mắt em.

Anh với chàng vỗ tay,tỏ vẻ vui mừng vì nó đã giúp mọi người "trừ gian diệt ác".

-"Đau quá...sao lại mạnh tay như vậy hả?"-Em chạy đến trước mặt nó cằn nhằn.

-"Xem lại mình vì sao bị ăn gối đi. Sống ở đây ai mà làm ồn là bị như thế đấy."-Nó lạnh lùng nhìn em.

-"Đúng... đúng rồi.-"Anh với chàng đồng thanh.

Nhỏ với nàng nhịn cười nhìn bản mặt của em đang tức tối.

Hắn nhảy xuống cầm chặt khuỷa tay em lôi ra ngoài lang cang làm năm đứa,à không bốn đứa trừ nó nhìn theo.

-"Ồn ào quá rồi đấy."-Hắn lạnh lùng.

-"Kệ em."-Em khoanh tay.

-"Bởi thế anh rất ghét em."-Hắn nói thẳng.

-"Vì sao?"-Em cong môi.

-"Vì sao của Khởi My ấy.."-Hắn lườm em. :v :v

-"Anh..."-Em vừa quê vừa cứng họng.

[Đùa chút thôi :3]

-"Vì em không phải là Từ Minh Nhi như trước nữa."-Hắn hét lớn.-"Từ Minh Nhi mà anh biết là người hoàn hảo,đẹp trên cả đẹp,tốt hơn cả tốt và...không bao giờ như thế với anh."

Hắn quay lưng định đi vào phòng.

-"Em lớn rồi nên em khác ngày xưa."-Em nói lớn.

-"Giá như ngày xưa em cũng như vậy thì anh ghét em cho rồi."-Hắn quay nữa mặt trả lời em.

Vừa bước vào trong. Hắn thấy nó từ nhà tắm ra với quần sọt và áo sơ mi tay ngắn kiểu cách nhìn xiteen của xiteen. Nó lúc nào cũng ăn mặc thế. Một là quần jean,áo sơ mi tay dài. Hai là quần sọt và áo sơ mi tay ngắn. Bởi vì là con gái nên có mặc được áo thun bó đâu.

Riêng nhỏ và nàng là cũng cả tỉ đồ đá banh. Suốt ngày đen,trắng,đỏ...vân vân và vân vân...

Hắn tiến đến nắm lấy tay nó kéo ra ngoài. Nếu dắt em đi chơi thì nó cũng phải đi. Bởi vì hắn đã quyết định. Người con gái nào dám khiêu chiến với hắn thì người con gái đó sẽ là người yêu tương lai của hắn. Mặc kệ Từ Minh Nhi.. Là ai trong tương lai.

-"Mày bỏ tay tao ra đi Hoàng Minh Quân."-Nó nhăn nhó.

-"Đi chơi luôn đi. Hôm nay ngày nghĩ mà."-Hắn quay sang nó.

-"Đéo thích."-Nó lườm hắn. Có con nhỏ đó là hộc hơi rồi. Còn lôi mình thêm cho nặng xác.

-"Hai lựa chọn. Một là tự nguyện. Hai là tôi bế cậu."-Hắn cương quyết.

-"Sặc."-Nó hộc máu ngay tại chỗ. Hôm nay còn dám nói cái kiểu đó nữa chứ.

Hắn nắm chặt tay nó hơn. Nó nhăn nhó nhìn hắn đang đợi kết quả trả lời.

Ngày càng tay nắm chặt tay. Nó đau quá thốt lên.

-"Hai."

Bốn đứa tụi anh bên trong nhìn nó bị hắn lôi ra ngoài đi với em. Lập tức cũng sửa sang quần áo đi theo sau.

............

Siêu thị.

Sáu đứa...Không đúng hơn phải là bảy đứa,đi rề quanh siêu thị 6 tầng này. Không hiểu tại sao lại rãnh rỗi đi nơi này chứ. Trong khi có mua cái gì đâu. Kí túc xá thì cấm nấu ăn. Thật bưa chè.

-"Tao tưởng là đi công viên hay nhà sách gì chứ."-Anh nhìn chàng bằng khuôn mặt (-_-) này.

-"Tao thì tưởng là đi cafe hay sinh tố. "-Chàng biểu cảm nhìn cảnh đằng trước.

Nhỏ với nàng dựa vào nhau mà đi. Lại là nơi ồn ào,nhiều người. Trong khi em đang nắm tay trái hắn tung tăng tự độc thoại thì tay kia hắn càng nắm chặt nó,mắt cứ liên hồi nhìn nó.

-"Mày bỏ tay tao ra."-Nó nhìn thẳng nhưng mồm nói chuyện.

-....

-"Không thì buông lỏng. Tao khó chịu."-Nó vẫn tư thế đó.

Hắn nhẹ nhàng buông lỏng tay nó ra. Mặt nó cũng bớt nhăn lại. Em kéo cả đám đến quầy kem ngồi lại một bàn.

-"Bây giờ mới được nghỉ."-Nhỏ thở dài đặt đít xuống.

-"Biết vậy ở nhà cho khỏe."-Nàng lau mồ hôi.

Anh với chàng vừa đặt đít xuống là thở hơn bò. Mọi người nhìn vô cứ tưởng bọn này từ "câu lạc bộ đam mê siêu thị" nên mới loạn xạ nãy giờ ngắm ngía mà không mua cái gì.

-"Mười phần kem socola đi ạ."-Em nói với anh phục vụ đẹp trai.

-"LÀM CÁI GÌ MÀ MƯỜI PHẦN SOCOLA VẬY?"-Bốn đứa bọn anh tròn mắt nhìn em.

-"Ba phần là của em."-Em vỗ ngực.

-"Sao không hỏi mọi người thích ăn gì trước đã mà luôn mồm nói socola hết vậy?"-Hắn toán loạn lên.

Em cong môi nhìn hắn tỏ vẻ hối hận,ăn năn.

-"Xin lỗi..em không biết."

Nó vòng một tay trước ngực nhìn qua bên khu vui chơi trong khi tay hắn vẫn còn nắm tay nó nằn nặt không chịu buông ra. Bộ cái thằng này sồn lên thế hả? Có cần cuồng phong mình vậy không?

Đang nhăn nhó tự nhiên một cô gái phải gọi là trên cả tuyệt lướt sang mặt nó.

Nó đứng hình như ngừng thở nhìn cô ấy. Không phải vì mê gái đâu nha >.

Khuôn mặt ấy...giống...rất giống với Nguyễn Minh Phong. Nó quay sang nhìn nhỏ đang lướt điện thoại tái mét mặt. Nhỏ đang đứng trước mặt mình mà ...sao người kia. Nó quay sang tìm người con gái ấy thì đã biến đi đâu mất tiêu.

-"Tao đi vệ sinh cái đã."-Anh xin phép vào nhà vệ sinh.

Bước vào xả nước rửa mặt đổi ra liền. Anh ra đến cửa. Hôm nay là cái đệch gì mà đông người dữ vậy. Ngay cả người đi vệ sinh cũng không tha. Công nhận mình đi đến đây cũng là một điều hối hận khó quên. Chắc chắn là do con nhỏ Từ Minh Nhi xuất hiện nên mới vậy đây. (Có vẻ liên quan :3)

Đang loay hoay thì điện thoại anh rơi xuống nền. Anh hối hả chạy đến lấy kẻo vỡ màn hình hoặc một trong những tên khốn kia sẽ đạp lên mất. Điện thoại yêu quý của ta.

Anh vừa đặt tay xuống lấy. Một cánh tay ngọc ngà,trắng nõn đeo chiếc vòng vàng được chạm khắc tinh tế cầm lên cho anh.

-"Của anh ạ?!"-Cô gái đưa điện thoại cho anh.

-"Vâng."-Anh nhận lấy xem xét điện thoại có bị trầu xước gì không.-"Cảm ơn cô."

Vừa ngước lên nhìn mặt cô gái ấy. Anh há hốc mồm nhìn người con gái trước mắt. Cô ấy là tiên nữ thì mình không nói rồi. Nhưng cô ấy giống một người mà mình rất thân,giống người mà đã đi dự tiệc hôm qua. Khuôn mặt giống y chang Nguyễn Minh Phong.

-"Mày..."-Anh chỉ tay lên.

-"Sao vậy ạ?"-Cô cười lộ răng khểnh nhìn anh. Nhỏ không có răng khểnh.

-"Đi thôi chị."-Một con nhóc từ nhà vệ sinh nữ đi ra khoác tay cô kéo đi.-"Ba mẹ đang đợi đấy."

-"Ừ."-Cô nhìn sang em mình,rồi lại nhìn anh.-"Chào anh."

Anh đứng hình ba giây để xác định khuôn mặt ấy,từng chi tiết. Rồi một mạch chạy đến chỗ cũ. Thấy mọi người đang ăn kem. Dẹp ngay mọi thứ. Ngồi chỗ trọng điểm nói chuyện,đập bàn.

Đầu tiên là nhìn nhỏ. Đúng rồi,đúng là khuôn mặt này rồi. Không sai chi tiết nào.

-"Ban nãy tao đã nói chuyện với người giống thằng Phong y đúc luôn."-Câu nói không ai quan tâm và trả lời :v.-"Nè nghe tao đi...tao thề là ban nãy tao gặp một đứa con gái y chang thằng Phong."

Vừa nghe xong. Hai người biểu lộ cảm xúc nhất đó là nó và chàng.

Đúng rồi ban nãy mình cũng có thấy con gái ấy. Nó vùng tay hắn ra khỏi tay mình ngồi sát bên anh. Hành động của nó làm hắn tức đỏ cả mặt. Con gái mà dám làm như vậy đi.

-"Gặp ở đâu?"-Nó hỏi.

-"Trước cửa nhà vệ sinh."

Chàng ngồi cạnh nhỏ chồm đến hỏi ngay.

-"Trông có giống thằng Phong lúc gái dự tiệc không?"

-"Cứ như bản sao. Chỉ có điều là con nhỏ đó có răng khểnh còn thằng Phong là không có."

Nàng huých tay anh lườm lườm.

-"Ăn đi...tin rác không."

-"Tớ thề đấy...rất giống thằng Phong luôn."-Anh nói lớn vào tai nàng.

Nàng vứt muỗng xuống chống mặt ngước nhìn anh.

-"Nói chuyện mà phun hết bọt lên ly kem tao đấy."

Em nhìn anh và nàng cười rộ lên đến tít cả mắt.

-"Nhìn hai người dễ thương quá. Nếu một trong hai người là con gái thì cặp pồ hơi bị xứng."-Vừa dứt lời là hàng vạng mũi tên nhìn em chằm chằm. Nuốt nước bọt cặm cụi ăn kem.

Nhỏ nhún vai không cảm xúc nhìn anh đang luyên thuyên.

-"Chắc chỉ là người giống người mà thôi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.